CÕI RIÊNG

"Một mảnh tình riêng ta với ta"

Rộng lượng

Cuối cùng, chú cũng hoàn thành công việc vào lúc hoàng hôn buông xuống. Khi đứng lui ra xa để ngắm nhìn công trình lao động của mình, chú bỗng cảm thấy có gì đó đập vào mắt: mặc dù chú đã rất cẩn thận khi xây bức tường song vẫn có hai viên gạch bị đặt nghiêng. Và điều tồi tệ nhất là hai viên gạch đó nằm ngay chính giữa bức tường. Chúng như đôi mắt đang trừng trừng nhìn chú.

Kể từ đó, mỗi khi du khách đến thăm ngôi đền, chú tiểu đều dẫn họ đi khắp nơi, trừ đến chỗ bức tường mà chú xây dựng.

Một hôm, có hai nhà sư đến tham quan ngôi đền. Chú tiểu đã cố lái họ sang hướng khác nhưng hai người vẫn nằng nặc đòi đến khu vực có bức tường mà chú xây dựng. Một trong hai vị sư khi đứng trước công trình ấy đã thốt lên: “Ôi, bức tường gạch mới đẹp làm sao!”.
“Hai vị nói thật chứ? Hai vị không thấy hai viên gạch xấu xí ngay giữa bức tường kia ư ?”- chú tiểu kêu lên trong ngạc nhiên.

“Có chứ,nhưng tôi cũng thấy 998 viên gạch còn lại đã ghép thành một bức tường tuyệt vời ra sao.”- vị sư già từ tốn.

Đôi khi chúng ta quá nghiêm khắc với bản thân mình khi cứ luôn nghiền ngẫm những lỗi lầm mà ta đã mắc phải, cho rằng cả thế giới đều nhớ đến nó và quy trách nhiệm cho ta. Chúng ta đã hoàn toàn quên rằng đó chỉ là hai viên gạch xấu xí giữa 998 viên gạch hoàn hảo.

Và đôi khi chúng ta lại quá nhạy cảm với lỗi lầm cuả người khác. Khi bắt gặp ai mắc lỗi, ta nhớ kỹ từng chi tiết. Và hễ có ai nhắc đến tên người đó, ta lại liên hệ ngay đến lỗi lầm của họ mà quên bẵng những điều tốt đẹp mà họ đang có.

Cần phải học cách rộng lượng với người khác và với chính mình. Một thế giới nhân ái trước hết là một thế giới nơi lỗi lầm được tha thứ.

Chùm khế

8 năm mới quay đầu về,
Chú Hạnh - người dẫn đường đưa cháu về nhà sợ lâu ngày quên lối


Cùng đích tôn bái tiên tổ

Ả du tương lai ghé nhà mỗ

Sim mua mọc kín lối về
Các ả thôn nữ mải mê lót lòng

Nghỉ mệt tiện thể làm vài tấm kỷ niệm


Về đây non nước hữu tình
Kêu xuống bốc sình cô chạy mất tiêu


Râu rậm chưa nè

Thân em như quả mít trên cây

Chụp chung với Tru

Ông đếm thời gian trên ngón tay





Đây cũng là nơi mỗ sinh ra và to lên

Nghĩa trang dòng họ



Thân phụ là người ta chịu ảnh hưởng nhiều nhất trong đời


"Đời người nằm giữa hai đầu tiếng khóc
Đất trả đất, cát bụi về cát bụi" (trích văn bia)
Đích tôn hồi hương viếng mộ tiền nhân

Mộ ông Nghè - đi chăn trâu thường ngồi chơi ở đây



Nhà tưởng niệm HCM

Bên gốc đa

Khuôn viên khu tưởng niệm HCM


Bên giếng Cốc

Thăm nhà đồng hương


Nghe bảo nơi đây ông Sắc thường ngồi viết lách và nghỉ  ngơi

Trước nhà đồng hương


Những bông hoa nhỏ


Và bông hoa nhỡ

Rượu vào lời ca ra

Biển (Thiên Cầm) một bên và em một bên




Bạn thân - thằng này không biết cướp được của ai mà giàu khủng khiếp
Ngày xưa thì lúa như nhau - giờ nó chẳng thiếu thứ gi
Về lần này nó tha đi khắm nơi

Biển miền Trung sạch đẹp hơn mấy bãi biển phía Nam

Sáng rượu, trưa rượu, tối rượu

Vợ chồng chú em

Thuở xưa nhan sắc một vùng
Dừ O lấy chồng hồng nhan phai nhạt