CÕI RIÊNG

"Một mảnh tình riêng ta với ta"

Hậu sinh

Đó là một gia đình khá giả và hạnh phúc. Ông Ba lịch lãm, phong độ, dùng điểm tâm tại nhà trước khi đi làm, ăn trưa bằng “cà mèn” cơm vợ bới đem theo và về nhà trước bảy giờ tối để cùng xem tivi với vợ. Bà Ba trông trẻ hơn so với tuổi 40, làm nội trợ kiêm nghề môi giới nhà đất, nấu ăn rất ngon và ủi đồ cho chồng vô cùng tỉ mỉ. Cậu con trai duy nhất tên Hùng, sinh viên năm cuối trường kinh tế, lễ phép đến độ hàng xóm phải ghen tị.

Đời cứ thế mà êm ả trôi cho đến một hôm Hùng hái từ vườn nhà đem vào cho mẹ một trái ổi, lễ phép:

- Mẹ à, ổi nhà mình nhìn đẹp quá, nhưng không ăn được vì bên trong có rất nhiều sâu.

Bà Ba không rời mắt khỏi tivi, phẩy tay:

- Thì cứ để nhìn cho đẹp, con muốn ăn ổi không sâu mẹ sẽ mua ngoài chợ…

Con trai bà Ba tỉnh bơ:

- Con muốn tự tay mình mua, mẹ hãy cho con tiền.

Bà Ba lôi từ túi áo ra mớ tiền lẻ, vứt lên bàn, khẽ thút thít với cảnh chia tay của đôi tình nhân trên phim. Hùng cười nhẹ:

- Ít quá, mẹ à. Con cần… 100 triệu đồng kia! Và con nghĩ mẹ cũng nên nhìn qua mấy con sâu một chút!

Bắc thang lên hỏi ông Trời

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Lấy vợ lấy chỉ một ... người thôi sao ?
Ông trời nói nhỏ thì thào
Một vợ, nhưng có...nhiều đào Ô-Kê!

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Con gái dưới thế dạo này... chảnh ghê
Ông Trời giận quá đập bàn
Nó chảnh, kệ nó mắc gì hỏi tao

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Vợ con dữ quá tối ngày đánh con
Ông Trời ổng trả lời rằng
Mày ngu mày chịu hỏi gì nơi tao?

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Ðời con đau khổ đã nhiều .... thấu chăng?
Ông Trời cúi mặt than rằng
Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn!

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Vợ con nó quái, dữ như bà chằng
Ông Trời ổng trả lời rằng
Vợ tao còn dữ gấp trăm vợ mày

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Kiếp này con có bỏ nàng được không
Ông Trời ổng trả lời rằng
Tao còn chưa được ... xá chi là mày

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Vợ con dữ quá, con xin bỏ nàng
Ông Trời ngó xuống trả lời
Mày bỏ được nó thì tao ... con mày

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Bấy lâu bị liệt ... vợ buồn vợ chê
Sao mày lại quá u mê
Via-gra thần dược ... vợ mê tới già!

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Thuốc thang, rượu bổ ... chẳng nào tới đâu
Ông Trời vẻ mặt rầu rầu
Thôi mày xuống tóc cạo đầu đi tu!

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Vào chùa sư nữ trú trì được chăng ?
Ông Trời nháy mắt cười rằng
Chờ tao một tí ... tao theo với mày!

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Tiền đem bao gái có đòi được chăng?
Ông Trời vỗ ngực bảo rằng:
Tao đòi chưa được, làm răng phiên mày?

Kính vợ

Kính vợ đắc thọ
Sợ vợ sống lâu
Nể vợ bớt ưu sầu
Để vợ lên đầu là ... trường sinh bất tử
Đánh vợ nhừ tử là ... đại nghịch bất đạo
Vợ hỏi mà nói xạo là ... trời đất bất dung
Chê vợ lung tung là ... ngậm máu phun người
Gặp vợ mà không cười là ... có mắt không tròng
Để vợ phiền lòng là ... tru di tam tộc
Vợ sai mà hằn học là ... trời đánh thánh đâm
Vợ gọi mà ngậm câm là ... lòng lang dạ sói
Để vợ nhịn đói là ... tội nhân thiên cổ
Để vợ chịu khổ là ... bất tài vô dụng
Trốn vợ đi "ăn vụng" là ... tứ mã phanh thây
Vợ hát mà khen hay là ... anh hùng thức thời
Khen vợ hết lời là ... thuận theo thiên ý!

Quý bà thì khen hết ý
Các ông ..... cha chả thật là phi lý!

Bất Quân Tử Đại Nhân
Vợ đánh mà không khóc là: Bất Khuất
Vợ Chửi mà làm thinh là: Bất Bạo Động
Tài Sản của Vợ là: Bất Động Sản..
Em Gái của Vợ là: Bất Khả Xâm Phạm...
Ý muốn của vợ là : Bất Di Bất Dịch..
Quần Áo vợ mặc thì : Bất Luận..

Được vợ khen là: Bất Ngờ...
Người khác khen vợ mình là : Bất Ồn..
Lấy vợ xấu là vì mình : Bất Tài..
Cưới được vợ đẹp là đời mình: Bất hạnh...
Bị vợ bỏ là vì mình:: Bất Lực
Ly dị Vợ là chuyện Bất Lợi
Vợ không cho lại gần là Bất Bình Thường
Vợ không cho ngủ chung thì Bất Mãn
Gia đạo lộn xộn thì Án Binh Bất Động
Vợ Chồng mà Đánh Nhau thì Bất Phân Thắng Bại..
Hết lòng nhịn vợ thì Bất Chiến Tự Nhiên Thành...
Vì thế cho nên: Bậc Đại Nhân
Chưa lấy được vợ thì đêm ngủ : Bất An...
Quen được một cô thì trở nên Bất Nhất...
Bạn bè đến cứ hỏi thăm thì thấy Bất Tiện..
Chưa cầm được tay, nắm được chân là Bất Trí
Nắm được chân, cầm được tay rồi, mà không cưới là Bất Nhân.
Cưới xong mà không thờ Bà cho trọn vẹn thì Bất Nghĩa..
Già lấy được vợ trẻ là... Bất Chấp Thiên Hạ...Dị Nghị
Trẻ lấy được vợ già thì Bất Cần Ðời
Đạo thờ Bà: Vợ gọi mà không dạ là Bất Kính.
Lãnh lương không đưa hết cho Vợ là Bất Hiếu..
Ði ăn nhậu về, Vợ hỏi mà nói là đi họp là: Bất Tín
Cãi lời Vợ là... Bất Tuân Thượng Lệnh
Vợ đánh không dậy được là Bất Tỉnh ..nhân sự
Niềm tin thờ Vợ là: Bất Khả Tư Nghị...
Tất cả những điều này là Chân Lý Bất Biến

Khô khan

Chợt một ngày em bảo anh khô khan
Không nói nổi dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng

Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng , buồn thay em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ

Nhưng lẽ nào em chẳng nhận ra ư?
Anh không nói vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già

Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời

Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc suy tư

Em...Em vẫn còn thao thức đấy ư?
Vằng vặc thế mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em.

Show diễn nhớ đời

Tập trung chuyên môn


Ban biên tập

Cái bóng em Trà nhìn dây dễ sợ, em Thành chuẩn bị biến thành yêu quái
Đàn ông làm bầu show thì gọi là ông bầu, phụ nữ làm công việc tương tự thì gọi là gì??? Vì suy đoán vô cùng logic mà khổ chủ bị phạt 6 ly vì tội xúc phạm chị em, bây giờ vẫn thấy oan.

Trốn công an


Em Hùng đang lên. Công nhận cái bóng của 2 người này đẹp thiệt, cái váy em Hùng cũng đẹp.

Cặp này đẹp trai lạ lùng

Đưa tiền trước cho rồi 2 ku

Em Nghĩa xì teen đang nằm chờ suất diễn


Khán "giả" nhiệt tình theo dõi các màn tra tấn lẫn nhau


Ngồi đây cho chắc ăn, khỏi sợ té cũng không sợt thiếu bia

Nhìn cái mặt hắn ngu dễ sợ, sau vài ly nữa là hắn ta biểu diễn "mưa phi trường"
Thằng này nó cứ dzị ba ngày sau mới hoàn hồn. Bây giờ hắn đã quyết định giải nghệ rồi, hắn mới đọc sách Lão Tử.
Dzị thôi, show diễn đến đây là kết thúc.

Lý thuyết nhậu nhẹt

I - Các khái niệm cơ bản:

1) Định nghĩa: Nhậu nhẹt là một sự việc, hành động được thực hiện bằng cách cho các dung dịch có chứa cồn như rượu, bia,... vào bao tử sau đó cho tiếp thêm một ít thức ăn (gọi là mồi) có thể ít hoặc nhiều hoặc không có .

Phân loại: hiện nay người ta đã tìm ra được 4 loại người:
- Người không biết nhậu.
- Người biết nhậu
- Người biết nhậu mà không thèm hoặc không dám nhậu (vì lý do nào đó)
- Người không biết nhậu mà bày đặt bon chen nhậu.

2) Các định lý:
- Có hai cách nhậu phổ biến hiện nay là nhậu xoay tua và cụng ly.
- Nhậu nhẹt có điều kiện cần là rượu hoặc bia. Điều kiện đủ là mồi.
- Có thể nhậu một mình hoặc nhiều người. Người nhậu chung được gọi là bạn nhậu hay chiến hữu.

3) Định luật:
a.Định luật 1: Khi một ly rượu hay bia tác động vào một ly rượu hay bia khác sẽ sinh ra va chạm, một ly có thể tác động vào một hay nhiều ly và ngược lại. Sự va chạm này sẽ được
cộng hưởng bằng sóng âm cao tần : "1...2...3... Dzô".
b.Định luật 2: Trong một bàn nhậu rượu bia và mồi không tự sinh ra cũng không tự mất đi mà chui dần dần vào bao tử người này hoặc người khác, có thể được ói trở lại ngay tại bàn nhậu hoặc trong toi-lét.

4) Hệ quả:
- Nhậu thì sẽ bị xĩn.
- Xĩn quá thì có thể gây ra nhiều hệ quả "không đáng kể" khác.

5) Chứng minh: Từ trên ta có, từ đó suy ra, ta dễ dàng thấy và chứng minh được nên không cần chứng minh; kết thúc chứng minh.


II - Hiện trạng, tính pháp lý và nguyên nhân:

1) Hiện trạng: Nhậu nhẹt là một hiện tượng mang tính phổ biến (ta có thể thấy hầu khắp nơi) và
mang tính tổ chức cao (thể hiện rõ trong một bàn nhậu, mỗi cá nhân đều là một mắt xích quan trọng). Khi một người "giữa đường gãy gánh" sẽ ảnh hưởng rất rõ đến lượng mồi và lượng bia rượu của những người khác.

2) Tính pháp lý: nhậu nhẹt là một sự việc, một hiện tượng, một hành động không vi phạm pháp luật nên anh em, pà kon cô bác cứ vô tư (sau một thời gian nghiên cứu tìm hiểu qua các bộ luật: hình sự, dân sự, tố tụng hình sự, ..... nghĩa vụ quân sự, không tìm thấy chi tiết nào đáng kể về việc cấm nhậu dưới mọi hình thức).

3) Nguyên nhân: vui nhậu, buồn nhậu, chán cũng nhậu, nói chung lúc nào thích nhậu thì nhậu, nên nguyên nhân là không thể xác định chính xác được.

III - Phương trình toán lý và phương trình cân bằng tài chính:

1) Phương trình toán lý:

a) Công thức BIA:
- Gọi v là tổng lượng bia có trên bàn nhậu (lít)
- Gọi s là khoảng cách thời gian giữa 2 lần cụng ly (giây)
- Gọi n là tỷ lệ % trung bình khi uống (100% là dzô 100 phần 100)
- Gọi p là thể tích ly bia, không tính đá (lít)
Ta có: Thời gian gọi két bia mới là : t = (v / pn) x s (giây)

b) Công thức Xoy-tu-a: (chỉ áp dụng cho nhậu xoay tua)
Giả sử chất điểm xét đến trong hệ quy chiếu bàn nhậu là ly rượu.
- Gọi v là vận tốc trung bình xoay tua trên bàng nhậu (từ người này qua người kế bên)
- Gọi n là số tay nhậu
Ta có thời gian để xoay hết một vòng là: t = n x v (giây)

c) Một số công thức khác: các anh chị và các bạn tự xem sách giáo khoa và tự chứng minh.

2) Phương trình cân bằng tài chính: (các bạn và các anh chị xem hình và tự chứng minh)

Hướng dẫn: lương tháng lãnh được là khoản thu, ta ghi bên nợ. Tiền chợ đưa vợ là khoảng chi ghi bên có (đây là khoảng chi cố định hay hay còn đươc gọi là định phí). Tiền tiêu linh tinh + tiền nhậu cũng ghi bên có nhưng đây là các chi phí hay thay đổi tùy thời điểm và thời giá, nên gọi là chi phí lưu động. Nếu cuối tháng tổng bên có trừ tổng bên nợ ta có lãi ròng hay doanh thu sau cùng. Ngược lại, nếu tổng bên có nhỏ hơn bên nợ là mất cân bằng tài chính gọi là nợ xấu, ta vừa bị lỗ vốn vừa bị vợ chì chiết tới hết tháng sau, ảnh hưởng cán cân tài chính của tháng kế tiếp. Nếu tình hình này kéo dài sẽ dẫn đến tình trạng thâm thủng ngân sách trầm trọng, hay xấu nhất là khủng hoảng tài chính thiếu.

IV - Các chu trình liên quan: chỉ giới thiệu 2 chu trình phổ biến

1) Chu trình HEXA-Etanol:
Giải thích: Dưới tác động của ngoại cảnh, tâm sinh lý chủ quan và khách quan, hay bị bạn bè rũ rê.
Nhậu nhẹt rồi say xĩn, say xĩn rồi quậy phá, làm bậy, khi tĩnh rượu thì suy nghĩ lại thấy mình sai nên hối hận, hối hận ăn năn chán chê rồi mà không làm được gì thì bắt đầu chán nản, tâm trạng chán nản dưới tác động của ngoại cảnh, bạn bè rũ rê nên tiếp tục nhậu nhẹt.
Nhậu xong lại xĩn, xĩn thì quậy phá, phá đã rồi tỉnh, tỉnh rồi hối hận, rồi buồn, rồi đi nhậu tiếp ... vân vân ...và ....vân vân. Cuộc đời là một vòng xoay không ngừng.

2) Chu trình HuThaNhiThaHuaThaNhi (hứa thật nhiều thất hứa thật nhiều)
Giải thích: Nhậu nhẹt say xỉn gây ra lỗi lầm hoặc về tới nhà bị ba má la, chòm xóm nói xấu, bạn bè chê cười, con cái sợ, vợ chì chiết nên quyết định thề bỏ nhậu, được vài bữa, có độ nhậu lại đi nhậu tiếp, lại tiếp tục gây ra lỗi lầm hoặc về tới nhà bị ba má la, chòm xóm nói xấu, bạn bè chê cười, con cái sợ, vợ chì chiết, lại thề bỏ nhậu, vài bữa có độ lại đi nhậu, rồi thề bỏ nhậu, rồi nhậu, lại thề bỏ nhậu, lại nhậu, tiếp tục thề thốt .... và riết rồi không ai tin.

Giảng viên Bợm Nhậu

Tiếng Việt - Tiếng Anh đều rắc rối

Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Me hiền ru những câu xa vời
À à ơi ! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi ! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi
Phạm Duy (Tình ca, 1953)

Tôi tình cờ quen một anh bạn Mỹ, người Mỹ chính cống, mắt xanh mũi lõ, tên Johnson William, quê ở bang Ohio của xứ Cờ Hoa nhưng Johnson đã hơn 16 năm sinh sống ở Việt Nam, nghiên cứu về dân tộc học Ðông Nam Á, nói tiếng Việt thông thạo, phát âm theo giọng Hà Nội khá rõ, hắn học tiếng ở Ðại học Ngoại ngữ Hà Nội rồi làm Master of Art về văn hóa xã hội Việt Nam ở học Khoa học Tự nhiên Sài gòn, rành lịch sử Việt Nam, thuộc nhiều câu thơ lục bát trong truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du, Lục Vân Tiên của cụ Ðồ Chiểu. Johnson ăn mặc xuyền xoàng, cái đầu rối bù, chân mang một đôi giày bata cũ mèm, lưng quảy một ba lô lếch thếch, sẵn sàng ăn uống nhồm nhoàng ngoài vỉa hè. Johnson có thể quanh năm suốt tháng ăn cơm với chuối thay cho bánh mì và phomát, xịt nước tương vào chén rồi cứ thế mà khua đũa lùa cơm vào miệng. Ðối với Johnson, thịt rùa, rắn, ếch, nhái, chuột đồng, ... hắn xơi ngon lành. Bún riêu là món khoái khẩu của Johnson, hắn còn biết thèm hột vịt lộn ăn với rau răm chấm muối tiêu chanh. Ai có mời đi chén thịt cầy với mắm tôm, Johnson chẳng ngần ngại mà còn biết vỗ đùi đánh cái phét khen rượu đế mà nhắm với thịt chó ngon "thần sầu quỉ khốc" !!! Chẳng biết Johnson khéo tán tỉnh thế nào (hoặc bị tán) mà vớ được một cô bé Hà thành tóc "đờ-mi gác-xông", sinh viên ngành văn chương hẳn hoi. Ngày cưới, Johnson vận áo dài khăn đóng, dâng trầu cau và quì lạy bàn thờ tổ tiên nhà gái thành thạo làm đám thanh niên, thiếu nữ, cả lũ con nít và mấy ông cụ ông, cụ bà trong làng suýt xoa, kinh ngạc, xúm đen xúm đỏ coi muốn sập nhà.

Chúng tôi gặp nhau trên chuyến xe lửa từ Nha Trang ra Huế. Tôi về thăm quê, còn Johnson thì sau mấy tháng nghiên cứu phong tục Tây nguyên xuống Nha Trang rồi tiếp đi dự Festival Huế. Ðường dài, tàu chạy dằn xóc, chung quanh ồn ào, lao nhao chẳng ai ngủ được. Johnson rủ tôi xuống toa ăn uống, kêu mỗi người một ly cà phê đen, một bình trà nóng rồi trao đổi đủ thứ chuyện trên đời. Tôi cũng khá thán phục sự hiểu biết và thành thạo văn hóa Việt Nam của Johnson khi nghe hắn thỉnh thoảng chêm vô câu chuyện mấy câu ca dao, thành ngữ tiếng Việt. Thật thú vị khi nói chuyện với một người Mỹ bằng tiếng Việt về đề tài ngôn ngữ Việt Nam (dễ chịu hơn nhiều khi khi nó chuyện với một người Mỹ bằng... tiếng Anh). Vậy mà Johnson vẫn lắc đầu than:

- Tiếng Việt của mấy ông rắc rối quá! Tôi học đã lâu mà vẫn còn lúng túng, nhiều lúc viết sai, nói sai lung tung cả lên. Này nhé, từ xưng hô, ăn uống, giao tiếp... thật lắm từ khác nhau chẳng đơn giản như tiếng Mỹ của tớ, chỉ một từ you là để nói với tất cả người đối thoại, tiếng Việt thì phân biệt ông, bà, anh, chị, em, con, cháu, ngài, mày, thầy, thằng, ... rành mạch. Tiếng Mỹ thì dùng một chữ black để chỉ tất cả những vật gì, con gì có màu đen trong khi đó tiếng Việt thì khác, ngựa đen thì gọi là ngựa ô, chó đen thì kêu là chó mực, mèo đen thì gọi là mèo mun, gà đen thì là gà quạ, bò đen là bò hóng, mực đen là mực tàu, tóc đen thì hóa thành tóc nhung hoặc tóc huyền. Ðã là màu đen rồi mà người Việt còn nhấn mạnh thêm mức độ đen như đen thủi, đen thui, rồi đen tuyền, đen thắm, tím đen, đen ngắt, đen bóng, đen sì, đen đủi, đen thẳm, đen óng, đen thùi lùi, đen kịt, đen dòn... Còn để chỉ màu ít đen hơn thì người Việt dung chữ đen hai lần: đen đen.

Tôi cười cười:

- Thì tiếng Mỹ của ông nhiều lúc cũng rắc rối kia mà. Này nhé, người Việt nói: "Hôm qua, tôi đi tiệm" thì người Mỹ lại nói "Yesterday, I went to the shop". Tiếng Anh, đi là go, nhưng đã đi (quá khứ) thì phải viết là went. Bản thân chữ hôm qua (yesterday) đã là quá khứ rồi thì ai cũng biết mà gì cần phải đổi go thành went chi cho rối mấy người học Anh văn? Nội chuyện học thuộc lòng 154 động từ bất qui tắt của mấy ông cũng đủ làm nhiều người trên thế giới phải thi rớt lên rớt xuống. Người Việt nói hai con chó mà chẳng cần thêm s hoặc es thành hai con chó "sờ" (two dogs) như tiếng Mỹ. Một đứa con nít thì nói là one child là được rồi, vậy mà thêm một đứa nữa thì bắt đầu rối, chẳng phải là two childs mà thành two children. Một con ngỗng là one goose, hai con ngỗng thì thành two geese. Vậy mà viết một con cừu là one sheep nhưng hai con cừu thì cũng là two sheep, chẳng chịu đổi gì cả ?!.

Bảo vệ người yêu

Love paradise



My favourite song: Love paradise

Tác dụng của cà phê

Cà phê là một trong các thức uống thịnh hành nhất thế giới nhưng hiểu về nó thì lại chưa hẳn ai cũng biết.

Giá trị dinh dưỡng của cà phê cũng khá phong phú. Theo phân tích, cà phê chứa 10 - 14% chất béo, 5 - 8% prôtêin (chất đạm), 1,2 - 1,8% cafêin, đường, muối vô cơ và nhiều loại vitamin.

Tác dụng lớn nhất của cà phê là làm tinh thần phấn chấn, tỉnh táo. Khi mỏi mệt uống một ly cá phê sẽ hưng phấn tinh thần, uống sau khi ăn sẽ trợ giúp cho tiêu hoá, mùa hè nóng bức uống một ly cà phê lạnh cũng có tác dụng giải khát, phòng cảm nắng. Nhưng nếu uống quá nhiều cà phê sẽ có ảnh hưởng xấu.

Theo kết quả thực nghiệm, tinh cà phê trong 3 ly cà phê có tác dụng ngang với một mũi kích thích. Hai giờ đồng hồ sau khi uống nhịp tim tăng nhanh, huyết áp tăng cao. Vì vậy người mắc bệnh cao huyết áp, bệnh tim không nên dùng cà phê.

Người sau khi uống cà phê cảm thấy dạ dày khó chịu thì nên ngưng uống. Cà phê đen, đặc sẽ khiến dịch vị tiết rất nhiều nên càng phải thận trọng hơn.

Dùng cà phê để giữ vững tinh thần, miễn cưỡng làm việc sẽ khiến cơ thể mau bị lão hoá.

Thu Hoài - Phúc Lưu (Dân Trí)

Công và tội của cà phê

Cafein chứa trong cà phê có tác dụng trên hệ thần kinh trung ương và cả hoạt động của hệ thống tim mạch. Vì vậy, có một số người khi uống cà phê sẽ bị tim đập nhanh, nhức đầu, run tay, cảm thấy bất an.

Để có cà phê, người ta đem rang hạt của cây cà phê (tên khoa học là coffea arabica, họ rubiaceae) và chế biến thành bột để chiết qua lọc. Hiện nay có loại bột không phải lọc mà hòa tan hoàn toàn trong nước nóng. Trong quá trình rang cà phê, một lượng nước tương đối bay hơi (khoảng 18%), đường có trong hạt bị caramel hóa làm hạt cà phê sậm màu thành nâu đen, đồng thời có sự biến đổi hóa học cho cà phê mùi vị rất đặc biệt.

8 lý do để uống cà phê

Cà phê ngon, thơm và hương vị đặc trưng gợi nhớ, đến mức nhiều người nếu sáng ra mà chưa “chạm môi” vào ly cà phê thì cứ vẩn vơ như thiếu một điều gì. Thế nhưng nó còn là một thứ đồ uống mà các nhà khoa học hết sức khách quan đã nêu ra 8 lý do để lựa chọn

1. Cà phê làm cho chúng ta thoải mái và dễ tính hơn

Hoạt chất trong cà phê là caffeine - một chất tác động vào hệ thần kinh trung ương, gây hưng phấn. Điều này chắc ai cũng nhận thấy sau 10-15 phút uống chút cà phê. Sự sảng khoái ấy tác động đến cả tâm lý, khiến người ta dễ tính, sẵn sàng bỏ qua những chuyện vặt vãnh, sẵn sàng gật đầu.

Trong cuộc khảo sát của các nhà khoa học Úc, ĐH Queensland trên 400 người tình nguyện vốn có quan điểm chống lại việc nạo thai và “chết êm ái”. Cùng uống một cốc nước giống như nhau, rồi đọc một bài báo của phe chống đối hai quan điểm ấy. Sau đó hỏi ý kiến họ, đa số người uống nước cam pha chút caffeine thay đổi quan điểm, đồng tình với bài báo vừa xem.

Còn những người uống nước cam đơn thuần vẫn “giữ vững lập trường”. Chẳng phải cà phê là loại nước uống mang đầy tính hòa giải và thuyết phục sao?

Mặt trái của cà phê

Bên cạnh những tác dụng có lợi, các nhà khoa học khuyến cáo không nên lạm dụng cà phê vì nó có những tác dụng phụ và việc sử dụng liều cao có thể gây hại cho sức khỏe.
Đã tìm thấy dấu vết chất gây ung thư trong cà phê
Không chỉ gây mất ngủ và tăng huyết áp, nếu uống quá nhiều, cà phê còn có thể làm tăng nguy cơ ung thư. Chất độc acrylamide đã được tìm thấy trong hơn 20 loại cà phê được thử nghiệm.
Các nhà khoa học Đức cho biết, acrylamide, thành phần có thể gây ung thư ở súc vật, đã được tìm thấy trong tất cả 24 loại cà phê bột và 7 loại cà phê hơi (espresso) được thử nghiệm. Hàm lượng chất này trong cà phê pha thấp hơn nhiều so với trong cà phê bột.

Chiếc thuyền ngoài xa

Trưởng phòng tôi là người sâu sắc, lại cũng lắm sáng kiến đến cái mức có khi bọn chúng tôi trong cơ quan phát mệt vì anh.
Trước đây chừng dăm tháng, để chuẩn bị cho tấm lịch năm sau, anh tỏ ý không bằng lòng với cách làm ăn từ trước tới giờ - Sang năm chúng ta sẽ đem đến cho mỗi gia đình một bộ sưu tập chuyên đề về thuyền và biển - anh nói quả quyết - Thôi, bỏ cái lối mỗi thứ một tí đi. Phải có một bộ sưu tập chuyên đề. 12 tháng là 12 bức ảnh nghệ thuật về thuyền và biển. Không có người. Hoàn toàn thế giới tĩnh vật.
Chúng tôi xách máy lên đường, suy nghĩ, chọn cảnh, bấm máy suốt năm tháng. Và tất cả những gì thu được bằng ánh sáng đen trắng trên giấy ảnh đang được bày ra la liệt trên hai chiếc bàn ghép lại, và quả tình lúc đó tôi đã lấy làm bằng lòng lắm, đoán chắc không còn phải xách máy đi chụp bổ sung như mọi năm nữa.
Làn khói thuốc lá cuộn phun ra mù mịt trước cặp mắt đầy tinh khôn của trưởng phòng đang nheo lại sau mắt kính lão. Đột nhiên trưởng phòng quay sang phía tôi hỏi:
- Bây giờ đã là tháng mấy nhỉ?
- Tháng bảy. - Tôi đáp với một vẻ dè chừng.
- Tháng này ở biển vẫn còn sương chứ?
- Chỉ có bão táp với biển động. Muốn lấy sương thì phải nghĩ đến từ tháng ba cơ.
- Này anh Phùng - trưởng phòng dường như đã nhìn thấy rõ mọi ý nghĩ ngần ngại của tôi, cho nên anh vừa nói vừa nhăn nhó cái mặt lộ vẻ đau khổ - tôi cho anh một tháng, một tháng là đủ chứ gì?... Anh giúp tôi thêm một cảnh buổi sáng có sương đi.
- Trời ơi - tôi nhặt một bức ảnh ngay trong tầm tay - với hàng trăm bức ảnh đẹp, chụp công phu thế này mà anh... - Đẹp thì đẹp thực - anh cướp lời tôi - Và nhất là lại có hồn nữa. Đúng là những bức ảnh nghệ thuật. Nói thực tình năm nay các anh đi về, khác với những năm khác, tấm nào ít nhiều tôi cũng thích. Nhưng không thể chọn đủ cho mười hai tháng, vẫn đang còn thiếu một tờ.

Sự bất hiếu ngọt ngào

Có một sự thật là: tình thương yêu và hy sinh vô bờ của người mẹ cho những đứa con từ khi có loài người đến nay chẳng hề thay đổi, nhưng lòng hiếu thảo của những đứa con đối với mẹ mình càng ngày càng trở thành một nguy cơ trầm trọng.
Hai bộ phim hành động Mỹ nổi tiếng mà tôi xem đi xem lại nhiều lần là Godfather và American Gangster. Và trong cả hai bộ phim đầy cảnh bắn giết này có một câu chuyện luôn luôn làm tôi thực sự xúc động. Đó là tình yêu của hai ông trùm Mafia Mỹ đối với người mẹ của mình. Lòng hiếu thảo là một chiếc thước đo đạo đức có giá trị nhất. Đó cũng là phần nhân tính cuối cùng của con người mà nếu đánh mất thì con người không còn gì để nói nữa. Có lẽ vì ý nghĩa ấy mà những nhà làm phim Hollywood đã cố níu giữ lại cho xã hội một niềm tin cuối cùng về nhân tính con người. Bởi phần nhân tính này với nhiều yếu tố là phần nhân tính khó bị suy đồi nhất.

Những năm gần đây, chúng ta phải đau đớn chứng kiến những chuyện bất hiếu. Và có những chuyện bất hiếu đã trở thành những tội ác man rợ. Đó là những câu chuyện bất hiếu đã được các phương tiện truyền thông đại chúng đưa tin và lên tiếng cảnh báo. Nhưng còn có một phía khác của sự bất hiếu mà chúng ta chưa lên tiếng hoặc chưa ý thức rõ về nó mà có người gọi nó bằng một cái tên “Sự bất hiếu ngọt ngào”.
“Sự bất hiếu ngọt ngào” là chỉ những đứa con có đủ điều kiện vật chất để nuôi những người mẹ. Nhưng những đứa con đó không cho mẹ mình được tham gia vào những sinh hoạt tinh thần của gia đình. Sự thật là có những bà mẹ chỉ sống giữa những đứa con như một thực thể sống tự nhiên chứ không phải là một trung tâm của tình cảm. Với lý do công việc và với muôn vàn lý do khác, những đứa con đã để mẹ mình sống cô độc ở một làng quê gần, xa nào đó hoặc ngay trong chính thành phố mà họ đang sinh sống.
Thay cho sự hiện diện của họ trước mẹ mình trong những ngày nghỉ là sự hiện diện của một gói quà và những đồng tiền. Thay cho những lời tâm sự của những đứa con với mẹ mình trong những buổi tối khó ngủ của người già là những người giúp việc được trả lương cao. Với đức hạnh của sự hy sinh vô bờ của mình, những người mẹ lại một lần nữa đã ghánh chịu một cuộc sống cô đơn như vậy cho đến khi chết.
Một thời gian chúng ta có nói đến việc những đứa con gửi cha mẹ vào nhà dưỡng lão trong các nước phương Tây hoặc châu Âu. Và có không ít người quan niệm đó là sự trốn tránh trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ khi cha mẹ về già. Nhưng sau một thời gian quan sát và có nghiên cứu thực tế ở các nước đó, tôi thấy đó là cách những đứa con tìm cho cha mẹ họ một không gian thích hợp và có ý nghĩa nhất với cha mẹ khi ở tuổi già và đó cũng là một trong những văn hoá sống của các nước đó. Nhất là khi cha mẹ họ có những vấn đề của tuổi tác, sức khoẻ và tâm lý. Nhưng hầu như hàng ngày, họ gọi điện trò chuyện với cha mẹ và hàng tuần, họ vẫn đến thăm cha mẹ trong nhà dưỡng lão. Họ ở lại với cha mẹ có khi cả ngày để trò chuyện và vui chơi cùng cha mẹ.

Có những người mẹ trong những năm cuối đời chỉ mơ một giấc mơ giản dị nhưng thật đau đớn và thương cảm là có một cái Tết được ăn Tết với con cháu mình. “Con bận lắm. Nhiều khách khứa đến làm việc lắm. Mà nhà cửa bỏ đấy trộm nó vào nó khuân hết. Tết con không về được. Bà cần gì thì cứ bảo. Con sắm sửa đầy đủ cho bà”. Đấy là những ngôn từ càng ngày càng trở lên quen thuộc của những đứa con nói với mẹ mình trong một ngày cuối năm về thăm mẹ vội vã. Những lý do trên chỉ là sự bao biện cho thói ích kỷ và sự hoang hoá tình thương yêu của những đứa con đối với mẹ mình. Còn vị khách nào quan trọng hơn mẹ mình nữa? Còn của cải nào quí hơn mẹ mình nữa? Và đối với những bà mẹ, tài sản duy nhất có ý nghĩa là những đứa con.
Nhưng những đứa con đó không bao giờ hiểu được người mẹ của chúng không cần bất cứ quyền chức hay tiền bạc chúng đang có mà chỉ cần chúng ngồi xuống bên bà như thuở nhỏ đầy yếu đuối, sợ hãi và tin cậy trong sự che chở của bà hoặc thấy chúng lớn lên làm một người tốt. Nhưng chúng đã xa rời bà mà bà không có cách nào kéo chúng gần lại. Không phải chúng xa rời xa bà bởi không gian và thời gian do điều kiện sống và công việc mà chúng đang xa rời xa sự thiêng liêng của tình mẫu tử. Bà đã và đang mất chúng.
Tôi đã chứng kiến một bà mẹ gần 90 tuổi mắt đã mờ lần mò làm một con gà cúng đêm giao thừa trong khi những đứa con của bà đang quây quần vui vẻ đón giao thừa với gia đình riêng của họ ở thành phố chỉ cách nơi bà ở không quá 30 km. Không có bất cứ lý do gì có thể biện minh cho những đứa con khi bỏ quên mẹ mình trong những ngày đặc biệt và quan trọng như thế.
“Sự bất hiếu ngọt ngào” còn để chỉ những đứa con bỏ quên những người mẹ trong chính ngôi nhà của họ. Nhưng những người mẹ đó không bị bỏ đói mà ngược lại được “nuôi giấu” trong một đời sống vật chất đầy đủ. Trong không ít những ngôi nhà to, đẹp và đầy đủ tiện nghi, những đứa con đã “giấu” mẹ mình mà nhiều lúc chúng ta không làm sao có thể phát hiện ra là trong ngôi nhà đó có một bà mẹ.
Có những người thi thoảng lại đến thăm bạn mình trong suốt mấy năm trời nhưng không bao giờ được gặp bà mẹ của anh ta. Anh ta đã “giấu” mẹ trong một căn phòng trên tầng 3, tầng 4 gì đó của ngôi nhà. Anh ta dậy sớm đi làm vội vã nhiều lúc không còn kịp leo lên tầng chào mẹ. Trưa thì đương nhiên anh ta không về nhà. Tối anh ta về muộn. Vợ anh ta hoặc người giúp việc đã cho bà mẹ ăn cơm trước với lý do để cụ đi nghỉ sớm kẻo mệt. Anh ta trở về nhà ăn tối cùng vợ con và chuyện trò rồi điện thoại và cuối cùng lăn ra ngủ. Có không ít ngày anh ta hoàn toàn quên mẹ mình đang sống trong cùng ngôi nhà và âm thầm mong nhìn thấy con mình và trò chuyện mấy câu với con.
Càng ngày chúng ta càng được chứng kiến những đứa con khi có khách đến chơi thì khoe hết đồ này vật nọ đắt tiền, thậm trí khoe một con chim cảnh quí hàng ngàn đô la với một giọng nói thật “say đắm” mà chẳng thấy họ khoe một người mẹ vừa ở quê ra chơi hay đang ở đâu đó trong ngôi nhà to, rộng của họ.
Có những người không bao giờ để mẹ ngồi ăn cơm cùng khi vợ chồng anh ta có khách. Có lẽ sự xuất hiện của người mẹ đã già nua không còn phù hợp với những thù tạc, những vui buồn của anh ta nữa chăng. Nhưng anh ta đâu biết rằng, có những đêm khuya bà mẹ không thể ngủ và đầy lo lắng khi nghe tiếng ho của anh ta hay khi vợ chồng anh ta to tiếng. Bà mẹ sống giữa con cháu mà như sống trong một thế giới xa lạ.
Vì thế, có không ít người mẹ đã bỏ về quê sống một mình trong ngôi nhà cũ của mình. Bởi cho dù ở đó bà không được sống với những đứa con của mình thì bà cũng được sống với những gì vốn rất thân thương với bà như con chó, con mèo, cái cây, cái cối. Và thay vào sự chia sẻ, an ủi của những đứa con là sự chia sẻ và an ủi của những thứ kia kể cả những thứ vô tri vô giác. Và thực sự điều này làm cho chúng ta vô cùng xấu hổ và đau đớn.
Đức Phật dạy: Tội lớn nhất của đời người là bất hiếu. Có những kẻ đánh đập, nhiếc mọc mẹ mình, có những kẻ bỏ đói, bỏ rét mẹ mình, có những kẻ xưng “bà” xưng “tôi” với mẹ mình như với một người qua đường, qua chợ… Tất cả những kẻ đó đều là kẻ có tội. Và những kẻ vẫn cho mẹ mình ăn ngon, mặc đẹp nhưng bỏ quên mẹ mình trong thế giới tình cảm của họ thì họ cũng mang tôi như những kẻ nói trên.

Khám phá bất ngờ

"Thưa thầy, xin phép thầy cho em hỏi một câu thôi được không ạ?", một sinh viên hỏi vị giáo sư già đang đi trong hành lang một trường đại học.

- Tất nhiên, em có vấn đề gì chưa hiểu về bài giảng à?

- Dạ không, chỉ là vấn đề cá nhân. Em không rõ mỗi khi thầy đi ngủ thì thầy để bộ râu phía trên hay cho vào trong chăn?

- Ừm, một câu hỏi rất lý thú, tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó. Tôi sẽ trả lời em sau nhé - vị giáo sư trả lời sau một hồi suy nghĩ.

- Dạ, em cảm ơn thầy.

Một tuần sau, vị giáo sư mặt xanh xao, mắt thâm quầng gặp lại chàng sinh viên nọ liền túm lấy ngực áo cậu ta:

- Lẽ ra thầy phải cho em vài nắm đấm mới được! Suốt cả tuần nay, thầy không ngủ được vì không biết để bộ râu ở đâu. Nằm thế này cũng bất tiện, nằm thế kia cũng bất tiện... chỉ vì thắc mắc của em!

Một bữa ăn tối

Sau 17 năm chung sống, vợ tôi bỗng muốn tôi đưa một người phụ nữ khác đi ăn tối và xem phim. Cô ta nói: "Em yêu anh, nhưng em biết người phụ nữ khác cũng rất yêu thương anh và rất muốn có những khoảng thời gian ở bên anh"

Người phụ nữ mà vợ tôi nói đến đó chính là MẸ TÔI, hiện đang sống cô đơn từ 20 năm qua, thế mà tôi vì bận công tác và chuyện gia đình nên thỉnh thoảng mới ghé thăm bà.

Đêm đó, tôi gọi điện để mời bà đi ăn và xem phim

"Có chuyện gì không con ? Gia đình con ổn cả chứ ?" Bà lo lắng hỏi. Mẹ tôi thuộc loại người phụ nữ hay lo lắng, cho rằng một cú điện thoại muộn hay một lời mời bất ngờ luôn là dấu hiệu báo trước của những chuyện không lành.

"Con nghĩ rằng con sẽ rất vui được ở bên mẹ một lúc - tôi trả lời - Chỉ hai mẹ con mình thôi"

Mẹ tôi suy nghĩ một lát rồi trả lời : "Mẹ cũng rất thích điều đó"

Chiều Thứ sáu sau khi tan sở, tôi lái xe đến đón mẹ tôi. Khi đến nơi, tôi nhận thấy mẹ tôi có vẻ bồn chồn náo nức về chuyện mẹ con tôi cùng ăn tối chung với nhau. Bà đứng đợi tôi ở cửa, tóc uốn xoăn và mặc chiếc áo mà bà đã mặc trong lần sinh nhật vừa qua, miệng cười rạng rỡ : " Mẹ khoe với các bà bạn rằng mẹ sẽ đi ăn tối với con trai của mẹ và họ rất ấn tượng về điều này."

Khi đến nhà hàng, mẹ tôi khoác tay tôi hãnh diện bước vào như thể bà là Đệ nhất Phu nhân. Sau khi an vị, tôi đọc menu chọn món vì mắt mẹ tôi chỉ đọc được chữ to mà thôi. Tôi bất chợt ngước lên và bắt gặp mẹ tôi đang nhìn tôi âu yếm. Một nụ cười buồn thoáng hiện trên môi bà. "Khi con còn bé, chính mẹ phải đọc menu chọn món".

Tôi trả lởi : "Bây giờ đến lúc mẹ nghỉ ngơi để con đáp lễ cho mẹ chứ"

Trong suốt bữa ăn, mẹ con tôi nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, những kỷ niệm xa xưa từ thời nảo thời nao. Thế nhưng mẹ tôi rất thích và ngồi nói suốt đến nỗi chúng tôi trễ mất buổi chiếu phim

Khi về đến nhà, mẹ tôi nói : " Mẹ sẽ đi ra ngoài với con lần nữa, nhưng lần này phải để mẹ mời". Tôi gật đầu đồng ý

"Bữa ăn tối của anh với mẹ thế nào ?" Vợ tôi hỏi khi tôi về đến nhà

"Tuyệt vời. Hơn cả mức anh tưởng"

Vài ngày sau, mẹ tôi qua đời vì bệnh tim. Chuyện đó xảy ra bất ngờ đến nỗi tôi chẳng có cơ hội để làm điêu gì đó cho mẹ tôi

Một thời gian sau, tôi nhận được một lá thư, trong đó có bản sao hóa đơn của nhà hàng, nơi mà mẹ con tôi đã ăn bữa tối cuối cùng vơi nhau, kèm theo vài dòng chữ :

"Mẹ đã trả tiền trước cho hóa đơn này. Mẹ không chắc mẹ có thể đi ăn với con hay không. Nhưng không sao, mẹ đã trả tiền cho hai phần ăn - một phần cho con và một phần cho vợ con. Con không thể nào hình dung được bữa ăn tối hôm đó có ý nghĩa như thế nào đối với mẹ đâu. Mẹ yêu con, con trai của mẹ"

Sưu tầm MTH

Cao thủ

Cô gái xinh đẹp xin phép mẹ đi dự dạ hội. Trước khi đi mẹ cô dặn: "Con đã lớn rồi, nên học cách phòng ngừa những tên Sở Khanh".
- Phòng ngừa thế nào hả mẹ?
- Khi có đứa nào muốn đi xa hơn giới hạn cho phép, con hãy hỏi nó: "Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?". Bọn đàn ông trẻ thường ngại chuyện con cái lắm vì chúng sợ chịu trách nhiệm.
Ghi lời mẹ, cô gái đến dạ hội. Hôm đó các chàng trai đều thi nhau đến mời nàng nhảy. Chàng trai thứ nhất tiếp cận nàng là một công tử cực kỳ đẹp trai, sau khi đi gần hết điệu Valse, chàng trai kín đáo hôn nhẹ vào bờ vai cô gái. Cảm nhận “điều khác lạ”, cô gái liền hỏi:
- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng bỗng tái mặt, đưa cô gái về chỗ ngồi và lủi ra xa.
Kẻ thứ hai là một chủ doanh nghiệp nổi tiếng giàu có, bước nhảy của anh ta cực kỳ điệu nghệ, vòng tay rắn chắc khỏe mạnh. Cô gái thấy tâm hồn xao xuyến. Bỗng nhiên cô cảm thấy bàn tay đáng nhẽ phải để hờ ở hông nàng đang di chuyển xuống dưới. Cô lại thì thầm vào tai anh chàng:
- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Bước nhảy của chàng thương gia dần dần rối loạn, mắt bỗng mờ đi. Kết thúc điệu nhảy, anh chàng lủi nhanh vào đám đông.
Kiểm chứng kinh nghiệm của mẹ thành công, cô gái tự tin đi tìm nạn nhân mới. Lần này là một anh chàng trông rất ngố lại nhảy không đẹp, thỉnh thoảng còn giẫm vào chân cô. Sau một hồi vất vả, chàng ngố tỏ ra ngượng ngùng vì sự vụng về kém cỏi của mình mới ngỏ lời mời nàng ra ngoài đi dạo. Đến bên chiếc ôtô, anh chàng mở cửa đưa nàng vào trong. Cảm thấy điều gì đó không ổn, cô gái liền hỏi:
- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng sáng bừng mắt đáp lại câu hỏi của nàng bằng một nụ hôn nồng cháy.
Sau khi đáp lại nụ hôn, cô gái lại hổn hển:
- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?
Anh chàng vẫn không trả lời nàng mà nhẹ nhàng gỡ bỏ quần áo nàng ra... Cô gái cố gắng gồng người hỏi lại lần cuối cùng:
- Chúng... ta... sẽ... đặt... tên... con... là... g.....ì?
Chàng ngố lúc này mới nhẹ nhàng rút trong túi quần ra chiếc bao cao su và nói với nàng:
- Nếu nó thoát được ra khỏi cái này, chúng mình sẽ đặt tên nó là David Copperfield nhé!

Người đàn bà thứ hai

Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh yêu mẹ, mẹ ơi !

Mẹ đã sinh ra anh ấy trên đời
Hình bóng mẹ lồng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con đuợc yêu thế đấy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai…

Mẹ đừng buồn những chiều hôm, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh.

Con chỉ là cơn gió mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có một tình yêu âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành cho mẹ, mẹ ơi !

Anh ấy có thể sống với con suốt cuộc đời
Cũng có thể chia tay trong ngày mai, có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào, con chỉ là người thứ hai…

Phan Thị Vĩnh Hà

Quê hương

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
“Ai bảo chăn trâu là khổ?”
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao
Những ngày trốn học
Đuổi bướm cầu ao
Mẹ bắt được
Chưa đánh roi nào đã khóc
Có cô bé nhà bên
Nhìn tôi cười khúc khích…

Cách mạng bùng lên
Rồi kháng chiến trường kỳ
Quê tôi đầy bóng giặc
Từ biệt mẹ tôi đi
Cô bé nhà bên (có ai ngờ!)
Cũng vào du kích
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời…
Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi

Hòa bình tôi trở về đây
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
Lại gặp em
Thẹn thùng nép sau cánh cửa
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
- Chuyện chồng con… (khó nói lắm anh ơi)!
Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn, ngậm ngùi
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng

Hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật:
Giặc bắn em rồi quăng mất xác
Chỉ vì em là du kích em ơi!
Đau xé lòng anh chết nửa con người!

Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm
Có những ngày trốn học bị đòn roi
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
Có một phần xương thịt của em tôi.

Giang Nam

Thơ vui về phái yếu

Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn
Vượt qua ô cửa cỏn con, văn phòng hẹp hàng ngày
Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Tới thăm dò những hành tinh mới lạ
Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ
Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu
Chính phục đại dương bằng các con tàu
Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất
Mỗi các anh là một nhà chính khách
Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.
Biết bao điều quan trọng được đề ra
Những hiệp ước xoay vần thế giới
Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi
Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây
Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ
Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa
Những quả cà, mớ tép, rau dưa
Đối với Nít và Kăng, những siêu nhân nay và xưa
Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất
Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt
Sắm cho con đôi dép tới trường
Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh răng
Lo đan áo cho chồng con khỏi rét…
Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất.
Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày
Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay
Càng không có hạt nhân nguyên tử
Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa
Có tình yêu và có lời ru
Những con cò con vạc từ xưa
Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép
Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp
Như trăng lên, như hoa nở mỗi ngày…
Nếu ví dụ không có chúng tôi đây
Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống
Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc
Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn
Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông
Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét
Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết
Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn
Ai sẽ là người sinh ra những đứa con
Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát…
Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát
Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương
Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng
Là bác học… hay là ai đi nữa
Vẫn là con của một người phụ nữ
Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên

Anh thân yêu, người vĩ đại của em
Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối
Một chút mặn giữa đại dương vời vợi,
Loài rong rêu ai biết tới bao giờ
Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
Là hạt bụi vô tình trên áo
Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ăn.
Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày Xuân
Đùa một chút xin các anh đừng giận
Thú thực là chúng tôi cũng không sống được
Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.

Xuân Quỳnh

Truyện Kiều - Phần cuối

Cùng nhau lạy tạ Giác Duyên,
Bộ hành một lũ theo liền một khi.
Bẻ lau vạch cỏ tìm đi,
Tình thâm luống hãy hồ nghi nửa phần.
Quanh co theo dải giang tân,
Khỏi rừng lau đã tới sân Phật đường.
Giác Duyên lên tiếng gọi nàng,
Phòng trong vội dạo sen vàng bước ra.
Trông xem đủ mặt một nhà:
Xuân già còn khỏe huyên già còn tươi.
Hai em phương trưởng hòa hai,
Nọ chàng Kim đó là người ngày xưa!
Tưởng bây giờ là bao giờ,
Rõ ràng mở mắt còn ngờ chiêm bao!
Giọt châu thánh thót quẹn bào,
Mừng mừng tủi tủi xiết bao là tình!
Huyên già dưới gối gieo mình,
Khóc than mình kể sự mình đầu đuôi:
Từ con lưu lạc quê người,
Bèo trôi sóng vỗ chốc mười lăm năm!

Truyện Kiều - Phần 10

Từ ngày muôn dặm phù tang,
Nửa năm ở đất Liêudương lại nhà.
Vội sang vườn Thúy dò la,
Nhìn xem phong cảnh nay đà khác xưa.
Đầy vườn cỏ mọc lau thưa,
Song trăng quạnh quẽ vách mưa rã rời.
Trước sau nào thấy bóng người,
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông.
Xập xè én liệng lầu không,
Cỏ lan mặt đất rêu phong dấu giày.
Cuối tường gai góc mọc đầy,
Đi về này những lối này năm xưa.
Chung quanh lặng ngắt như tờ,
Nỗi niềm tâm sự bây giờ hỏi ai?
Láng giềng có kẻ sang chơi,
Lân la sẽ hỏi một hai sự tình.
Hỏi ông ông mắc tụng đình,
Hỏi nàng nàng đã bán mình chuộc cha.
Hỏi nhà nhà đã dời xa,
Hỏi chàng Vương với cùng là Thúy Vân.

Truyện Kiều - Phần 9

Có quan tổng đốc trọng thần,
Là Hồ Tôn Hiến kinh luân gồm tài.
Đẩy xe vâng chỉ đặc sai,
Tiện nghi bát tiễu việc ngoài đổng nhung.
Biết Từ là đấng anh hùng,
Biết nàng cũng dự quân trung luận bàn.
Đóng quân làm chước chiêu an,
Ngọc vàng gấm vóc sai quan thuyết hàng.
Lại riêng một lễ với nàng,
Hai tên thể nữ ngọc vàng nghìn cân.
Tin vào gởi trước trung quân,
Từ công riêng hãy mười phân hồ đồ.
Một tay gây dựng cơ đồ,
Bấy lâu để Sở sông Ngô tung hoành!
Bó thân về với triều đình,
Hàng thần lơ láo phận mình ra đâu?
Aáo xiêm ràng buộc lấy nhau,
Vào luồn ra cúi công hầu mà chi?
Sao bằng riêng một biên thùy,
Sức này đã dễ làm gì được nhau?

Truyện Kiều - Phần 8

Lần thâu gió mát trăng thanh,
Bỗng đâu có khách biên đình sang chơi.
Râu hùm hàm én mày ngài,
Vai năm tấc rộng thân mười thước cao.
Đường đường một đấng anh hào,
Côn quyền hơn sức lược thao gồm tài.
Đội trời đạp đất ở đời,
Họ Từ tên Hải vốn người Việtđông.
Giang hồ quen thú vẫy vùng,
Gươm đàn nửa gánh non sông một chèo.
Qua chơi nghe tiếng nàng Kiều,
Tấm lòng nhi nữ cũng xiêu anh hùng.
Thiếp danh đưa đến lầu hồng,
Hai bên cùng liếc hai lòng cùng ưa.
Từ rằng: Tâm phúc tương cờ,
Phải người trăng gió vật vờ hay sao?
Bấy lâu nghe tiếng má đào,
Mắt xanh chẳng để ai vào có không?
Một đời được mấy anh hùng,
Bõ chi cá chậu chim lồng mà chơi!

Truyện Kiều - Phần 7

Tâng tâng trời mới bình minh,
Hương hoa ngũ cúng sắm sanh lễ thường.
Đưa nàng đến trước Phật đường,
Tam quy ngũ giới cho nàng xuất gia.
Áo xanh đổi lấy cà sa,
Pháp danh lại đổi tên ra Trạc Tuyền.
Sớm khuya tính đủ dầu đèn,
Xuân Thu cắt sẵn hai tên hương trà.
Nàng từ lánh gót vườn hoa,
Dường gần rừng tía dường xa bụi hồng.
Nhân duyên đâu lại còn mong,
Khỏi điều thẹn phấn tủi hồng thì thôi.
Phật tiền thảm lấp sầu vùi,
Ngày pho thủ tự đêm nồi tâm hương.
Cho hay giọt nước cành dương,
Lửa lòng tưới tắt mọi đường trần duyên.
Nâu sồng từ trở màu thiền,
Sân thu trăng đã vài phen đứng đầu,
Quan phòng then nhặt lưới mau,
Nói lời trước mặt rơi châu vắng người.

Truyện Kiều - Phần 6

Nàng từ chiếc bóng song the,
Đường kia nỗi nọ như chia mối sầu.
Bóng dâu đã xế ngang đầu,
Biết đâu ấm lạnh biết đâu ngọt bùi.
Tóc thề đã chấm ngang vai,
Nào lời non nước nào lời sắt son.
Sắn bìm chút phận cỏn con,
Khuôn duyên biết có vuông tròn cho chăng?
Thân sao nhiều nỗi bất bằng,
Liều như cung Quảng ả Hằng nghĩ sao!
Đêm thu gió lọt song đào,
Nửa vành trăng khuyết ba sao giữa trời.
Nén hương đến trước Phật đài,
Nỗi lòng khấn chửa cạn lời vân vân.
Dưới hoa dậy lũ ác nhân,
Âầm ầm khốc quỷ kinh thần mọc ra.
Đầy sân gươm tuốt sáng lòa,
Thất kinh nàng chửa biết là làm sao.
Thuốc mê đâu đã tưới vào,
Mơ màng như giấc chiêm bao biết gì.

Truyện Kiều - Phần 5

Khách du bỗng có một người,
Kỳ Tâm họ Thúc cũng nòi thư hương.
Vốn người huyện Tích châu Thường,
Theo nghiêm đường mở ngôi hàng Lâm truy.
Hoa khôi mộ tiếng Kiều nhi,
Thiếp hồng tìm đến hương khuê gởi vào.
Trướng tô giáp mặt hoa đào,
Vẻ nào chẳng mặn nét nào chẳng ưa?
Hải đường mơn mởn cành tơ,
Ngày xuân càng gió càng mưa càng nồng!
Nguyệt hoa hoa nguyệt não nùng,
Đêm xuân ai dễ cầm lòng được chăng!
Lạ gì thanh khí lẽ hằng,
Một dây một buộc ai giằng cho ra!
Sớm đào tối mận lân la,
Trước còn trăng gió sau ra đá vàng.
Dịp đâu may mắn lạ dường,
Lại vừa gặp khoảng xuân đường lại quê.
Sinh càng một tỉnh mười mê,
Ngày xuân lắm lúc đi về với xuân.

Truyện Kiều - Phần 4

Những là lạ nước lạ non,
Lâm truy vừa một tháng tròn tới nơi.
Xe châu dừng bánh cửa ngoài,
Rèm trong đã thấy một người bước ra.
Thoắt trông nhờn nhợt màu da,
Ăn gì cao lớn đẫy đà làm sao?
Trước xe lơi lả han chào,
Vâng lời nàng mới bước vào tận nơi.
Bên thì mấy ả mày ngài,
Bên thì ngồi bốn năm người làng chơi.
Giữa thì một tượng trắng đôi lông mày.
Lầu xanh quen lối xưa nay,
Nghề này thì lấy ông này tiên sư.
Hương hoa hôm sớm phụng thờ,
Cô nào xấu vía có thưa mối hàng.
Cởi xiêm trút áo sỗ sàng,
Trước thần sẽ nguyện mảnh hương lầm dầm.
Đổi hoa lót xuống chiếu nằm,
Bướm ong bay lại ầm ầm tứ vi!
Kiều còn ngơ ngẩn biết gì,

Truyện Kiều - Phần 3

Nàng còn đứng tựa hiên tây,
Chín hồi vấn vít như vầy mối tơ.
Trông chừng khói ngất song thưa,
Hoa trôi giạt thắm liễu xơ xác vàng.
Tần ngần dạo gót lầu trang,
Một đoàn mừng thọ ngoại hương mới về.
Hàn huyên chưa kịp giã giề,
Sai nha bỗng thấy bốn bề xôn xao:
Người nách thước kẻ tay đao,
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi.
Già giang một lão một trai,
Một dây vô loại buộc hai thâm tình.
Đầy nhà vang tiếng ruồi xanh,
Rụng rời khung dệt tan tành gói may.
Đồ tế nhuyễn của riêng tây
Sạch sành sanh vét cho đầy túi tham.
Điều đây bay buộc ai làm,
Này ai đan giậm giệt giàm bỗng dưng?
Hỏi ra sau mới biết rằng:
Phải tên xưng xuất là thằng bán tơ.

Truyện Kiều - Phần 2

Kiều từ trở gót trướng hoa,
Mặt trời gác núi chiêng đà thu không.
Gương nga chênh chếch dòm song,
Vàng gieo ngấn nước cây lồng bóng sân.
Hải đường lả ngọn đông lân,
Giọt sương gieo nặng cành xuân la đà.
Một mình lặng ngắm bóng nga,
Rộn đường gần với nỗi xa bời bời:
Người mà đến thế thì thôi,
Đời phồn hoa cũng là đời bỏ đi!
Người đâu gặp gỡ làm chi,
Trăm năm biết có duyên gì hay không?
Ngổn ngang trăm mối bên lòng,
Nên câu tuyệt diệu ngụ trong tính tình.
Chênh chênh bóng nguyệt xế mành,
Tựa ngồi bên triện một mình thiu thiu.
Thoắt đâu thấy một tiểu kiều,
Có chiều phong vận có chiều thanh tân,
Sương in mặt tuyết pha thân,
Sen vàng lãng đãng như gần như xa.

Truyện Kiều - Phần 1

Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
Lạ gì bỉ sắc tư phong,
Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.
Cảo thơm lần giở trước đèn,
Phong tình cổ lục còn truyền sử xanh.
Rằng: Năm Gia-tĩnh triều Minh,
Bốn phương phẳng lặng hai kinh chữ vàng.
Có nhà viên ngoại họ Vương,
Gia tư nghỉ cũng thường thường bậc trung.
Một trai con thứ rốt lòng,
Vương Quan là chữ nối dòng nho gia.
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân.
Mai cốt cách tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.
Vân xem trang trọng khác vời,
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang.

Lời vàng - Hôn nhân

1. Tình yêu là hoa, kết thành quả là hôn nhân. Môlie

2. Tình yêu chân chính là tình yêu dẫn tới hôn nhân. Angghen

3. Hôn nhân là con đường dắt ta vào địa ngục hay đưa ta vào cõi thiên đường. Banzắc

4. Nếu chỉ có hôn nhân dựa trên cơ sở tình yêu mới hợp đạo đức thì cũng chỉ có hôn nhân trong đó tình yêu tiếp tục tồn tại mới hợp đạo đức. Nếu tình yêu đã hoàn toàn phai nhạt hoặc bị một tình yêu say đắm mới át mất thì ly hôn sẽ là điều hay cho cả đôi bên cũng như cho cả xã hội. Chỉ cần tránh cho nhau khỏi sa chân vô ích vào vũng bùn kiện tụng để ly hôn. Ang ghen

5. Làm ruộng lúc đất ẩm
Lấy vợ lúc tim nồng. Tục ngữ Campuchia

6. Hôn nhân là một trong những việc quan trọng nhất của đời sống. Nhưng có lẽ là một trong những việc người ta ít cân đo nhất. Bêcagiơ

7. Họ mơ mộng khi yêu nhau và thức tỉnh khi lấy nhau. Pôpie

8. Thanh niên đi tìm hôn nhân không khác gì những con cá nhởn nhơ lội trước đầu lờ. Họ hăm hở giành nhau chui vào trong khi đó những con cá bị lọt vào lờ đang vùng để thoát ra một cách tuyệt vọng. Xôcrát

9. Hôn nhân là một trò ảo thuật biến nụ hôn từ vui thích thành nghĩa vụ. Helen tonlan

10. Kén vợ bằng tai hơn là bằng mắt. Xécvantéx

Lời vàng - Sáng tạo

1. Tất cả niềm vui của cuộc sống là ở trong sự sáng tạo. Sáng tạo có nghĩa là thắng cái chết. Rômăngrôlăng

2. Trong từng người, ở mọi lứa tuổi và địa vị, đều có những yếu tố hay mầm mống sáng tạo. Do thiếu tập luyện hoặc do phương hướng giáo dục và giáo đường không thích hợp, những mầm mống này khô héo đi hoặc khuôn và những hình thức tầm thường. N.Umôp

3. Chim có đôi cánh, người có trí thông minh. Tục ngữ Nga

4. Chỉ có một loại hạnh phúc thối : đó là sáng tạo. Chỉ người nào sáng tạo, người đó mới sống. Số còn lại chỉ là cái bóng chập chờn trên mặt đất, xa lạ với cuộc sống. Tất cả mọi niềm vui của cuộc sống đều là niềm vui sáng tạo : tình yêu, thiên tài, hành động – những loại sức mạnh này sinh trong ngọn lửa của một khối lửa chung. R.Rôlăng

5. Công việc của sáng tạo là loại lao động tuyệt vời, cực kỳ nặng nề, và vô cùng sung sướng. N.Oxtơrốpxky

6. Những kẻ bắt chước người khác quá đáng sẽ làm giảm sức sáng tạo của bản thân mình. G.Líchtenbéc

7. Không có niềm vui nào lớn hơn niềm vui sáng tạo. Gôgôn

8. Người ta giải quyết công việc ngoài đời bằng óc suy nghĩ, không bằng sách vở. Anhxtanh

9. Sáng tạo là phân nửa đời sống. Ngạn Ngữ Á rập

10. Muốn tạo nên cái gì vĩ đại thì trước hết tạo ra cái nho nhỏ đã. Đôxtôíepxky

11. Ai đã nếm trái niềm vui sáng tạo thì với anh ta chẳng hề tồn tại những thú vui nào khác nữa. Sêkhốp

12. Y nghĩa của cuộc sống là sáng tạo, mà sáng tạo thì không có biên giới. Và tự nó có ý nghĩa lơn lao. Gorky

13. Sáng tạo là một chiến công cao cả, chiến công đòi hỏi sự hy sinh. V.L. Kasalốp

14. Phải yêu quý những cái do mình làm ra và khi đó lao động dù là tầm thường nhất cũng được nâng lên đến mức độ sáng tạo. Gorky

15. Kinh nghiệm là bước đầu của khôn ngoan. Alêman

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Thiên tài

1. Thiên tài, đấy là năng lức tập trung hết sức cao, được chú ý vào đối tượng đang nghiên cứu. I.Páplốp

2. Tài năng là một thứ hiếm hoi. Cần thận trọng nâng đỡ nó một cách có hệ thống. V.Lênin

3. Thiên tài phụ thuộc chủ yếu vào nghị lực. M. Acnông

4. Phát mih là bằng chứng duy nhất của thiên tài. Vôvơnagơ

5. Trí tuệ rộng rãi, sức tưởng tượng mạnh mẽ và tâm hồn năng động, đó chính là thiên tài. Điđơrô

6. Bởi vì vương giả nên ngài tưởng mình là đại thiên tài. Bômácnê

7. Những con người xuất chúng được tạo nên bằng lao động của bản thân và những kết quả của lao động đó. A.Anhxtanh

8. Vén mây mới thấy mặt trời. Phương ngôn Việt Nam

9. Tất cả mọi cái trong tài năng thực sự bao giờ cũng giản dị, minh bạch, nó trong sạch và xa lạ với tính tự phụ. Banzắc

10. Chúng ta đòi hỏi ở thiên tài trước hết là tình yêu đối với chân lý. Gơtơ

Lời vàng - Vợ chồng

1. Vợ chồng là bắt đầu của luân lý làm người. Bùi Dương Lịch

2. Thế gian nhất vợ nhì trời. Tục ngữ Việt Nam

3. Có vợ để được lời khuyên tốt
Có mẹ hiền để đựơc chở che. L.tônxtôi

4. Người anh em họ hàng không bằng vợ chồng thương nhau. Tục ngữ Lào

5. Thuận vợ thuận chồng, tát bể Đông cũng cạn. Tục ngữ Việt Nam

6. Thương nhau chín bỏ làm mười. Tục ngữ Việt Nam

7. Một người chồng tốt nên điếc và người vợ tốt nên mù. Ngạn ngữ Pháp

8. Một người vợ tốt và khoẻ mạnh là sự giàu có nhất của người đàn ông. Tômát funlơ

9. Người vợ tốt là của hồi môn tốt. Bensira

10. A good wife is a good prize – một người vợ tốt là vô giá. Kinh thánh

11. Một người vợ độc ác sẽ biến gia đình thành địa ngục trên trái đất. Anônymốtx

12. Chọn vợ như là một kế hoạch trong chiến tranh, lầm lỗi chỉ một lần thì bỏ dở mãi mãi. Mitrêđơn

13. Vợ là chị khi chồng còn trẻ, là bạn khi luống tuổi, và là bác sĩ khi về già. Bêcơn

14. Một con ngựa tốt không bao giờ vấp ngã, một người vợ hiền không bao giờ càu nhàu. Jônrây

15. Vợ của một người đàn ông bất cẩn thường là một quả phụ. Ngạn ngữ hunggari

16. Có một ý kiến sai lầm kỳ lạ cho rằng nấu nướng, khâu vá, giặt giũ, trông con là những việc chỉ phụ nữ mới làm, và nếu nam giới làm việc đó thì thật lấy làm xấu hổ. Thực ra, chính điều ngược lại mới đáng xấu hổ : người đàn ông, thường là không bận bịu gì mới đáng xấu hổ nếu chỉ làm những công việc không đâu hoặc chẳng làm gì cả, trong khi người phụ nữ mệt mỏi, thường yếu ớt, bụng mang dạ chửa phải nấu nướng giặt giũ trông nom con cái ốm đau một cách quá sức. L.tônxtôi

17. Khi hai người yêu nhau và gắn bó với nhau bằng những mối quan hệ nào đấy mà lại khác nhau về học thức, tư tưởng, thói quen, khuynh hướng thì sự bất hoà đau khổ của một bên, đôi khi của cả đôi bên, sẽ trở nên tất yếu đến nỗi thật là hoài công tìm cách loại trừ nỗi bất hạnh hay đau khổ ấy. Pixarép

18. Người đàn ông phải cao hơn, già hơn, nặng hơn, xấu xí và khàn giọng hơn vợ mình. E.whôơ

19. Một người chồng tốt không bao giờ đi ngủ sớm và thức dậy trễ. Baczắc

20. Sống với phụ nữ có htể làm hoa mòn ý chí của người đàn ông. Nhưng sống không có họ, thì nhất định cuộc đời sẽ chẳng trôi chảy đâu. N.dixery

21. Những người phụ nữ có chồng sẽ hạnh phúc và gia đình họ sẽ thành công hơn nếu họ biết xem chồng như là người để ngưỡng mộ và không như một vật sở hữu riêng. Tômát đrâyơ

22. Người vợ không biết gì đến hứng thú của chồng, xa lạ và không chia sẻ những hứng thú đó thì chỉ là nhân tình, là người quản gia, vú em chứ không phải là người vợ hiểu theo nghĩa đầy đủ và cao quý của từ này. Ghécxen

23. Biết bao nhiêu thuyền tình chở đầy hy vọng thế mà sau cùng phải tan tành…chỉ vì cái thói tai hại nhất này là vợ chồng hay chỉ trích lẫn nhau. Đôrôty đíchx

24. Chồng giận thì vợ bớt lời
Cơm sôi nhỏ lửa một đời không chê. Tục ngữ Việt Nam

25. Hễ nghĩa nặng thì tình sâu. Xtaơn

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Trí tuệ

1. Trong con người không có gì to lớn bằng trí tuệ. Mintơn

2. Bạc nặng vai không bằng chứa khôn trong lòng. Tục ngữ Thái

3. Giá trị của khôn ngoan còn hơn những viên hồng ngọc. Anônymốtx

4. Tóc xám là dấu hiệu của tuổi, chứ không phải của khôn ngoan. Ngạn ngữ Hy Lạp

5. Lưỡi mềm có thể đập bể xương. Kinh thánh

6. Lưỡi người khôn ở trong tim, tim người khờ ở trong miệng. Kinh thánh

7. Trốn khỏi sự ngu dốt là khởi đầu của sự khôn ngoan. Hôratx

8. Tất cả sự hiểu biết của thế giới không nằm trong đầu một người. Giôn Sêóatmin

9. Đi chung với người khôn sẽ trở thành người khôn. Anônymốt

10. Hạnh phúc là những người nhận thấy trí khôn. Bibơn

11. Thông minh tìm thấy thông minh. G.H.Lơnétx

12. Nghĩ quá hoá dở. Nằm quá hoá ốm. Tục ngữ Campuchia

13. Người điên ngạc nhiên khi họ tỉnh. Casimia Đơlavinhơ

14. Biết người là khôn, biết mình là sáng. Lão Tử

15. Xử những việc khó xử cần phải có hiểu biết chứ không cần nói nhiều. Cách Ngôn Trung Quốc

16. Khi mọi người cùng chung ý kiến thì ở đó không có ai suy nghĩ cả. Lípman

17. Nếu muốn thông minh, bạn hãy học cách hỏi hợp lý, cách nghe chăm chú, cách trả lời thông minh và ngừng nói khi không còn gì nói nữa. G.Laphate

18. Nếu râu dài đủ tỏ ra khôn ngoan, thì con dê xồm trị giá bằng Platôn. L.D.Samôsát

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Tình bạn

1. Tình bạn là ximăng của đời sống. Amyot

2. Một trong những hạnh phúc lớn của đời sống là tình bạn và một trong những hạnh phúc lớn của tình bạn là có người để gửi gắm một bí mật, một tâm tư. Manxôni

3. Ai có người bạn trung thành, mình có hai tâm hồn. A.grap

4. Nếu tôi có bè bạn, tôi coi tôi không những là người giàu có mà còn là người hạnh phúc nhất đời. Gxcôvôrôda

5. Nếu số phận đặc biệt ưu ái với con người và muốn bạn cho con người niềm vui hạnh phúc lớn lao nhất đời thì nó mang lại cho con người những người bạn trung thành. Tenlơman

6. Người bạn đáng tin cậy quý hơn mọi thứ quà tặng. Ơripít

7. Cách duy nhất để có bạn là chính bản thân mình phải là một người bạn. Hênécxơn

8. Không bao giờ hạnh phúc lại đưa con người lên tới một đỉnh cao đến nỗi anh ta không còn cần đến bạn bè nữa. Sênêca

9. Bạn thời nay có mùi tự nhiên của trái tim mơ lông, phải thử cả năm mươi trái mới được một trái ngon. C.mơmen

10. Biết làm bạn thì sẽ tìm thấy bạn. Lcnaxitxky

Lời vàng - Thời gian

Thời gian là tiền bạc. Ngạn ngữ Anh

1. Mỗi giây đồng hồ trôi qua là một mảnh đời mất mát. Ngụy Nguy

2. Tất cả mọi vấn đề kinh tế suy ra cho cùng là vấn đề tiết kiệm thời gian. Kácmác

3. Tranh thủ được thời gian là tranh thủ được tất cả. Lênin

4. Tất cả những tài năng khéo léo của con người – đó không phải cái gì khác hơn là
lòng kiên nhẫn cộng với thời gian. Banzắc

5. Thời gian và dòng chảy, thời gian không chờ bất cứ một người nào. Alêchxanđ
Pôpốp.

6. Thì giờ lá cái vốn quý nhất của những ai có trí thông minh làm ra của cải. Banzắc

7. Chọn thời gian tức là tiết kiệm thời gian. Bêcơn

8. Hãy ghi nhớ trong tim bạn rằng : mỗi giây đều là ngày tốt nhất trong năm. Emơxơn

9. Người nào có thể làm mỗi giây phút tràn ngập một nội dung sâu sắc thì người đó đã kéo dài vô tận đời mình. I. Cuốcxơ

10. Vụng phí thời gian là một sự hoang phí lớn nhất. B.Frankơlin

Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa ...

Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa

Cái cò...sung chát...đào chua...
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

Ngân hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi

Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
Bà ru mẹ ... mẹ ru con
Liệu mai sau các con còn nhớ chăng

Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương

Nguyễn Duy

Thơ về mẹ

MẸ TÔI

Mẹ tôi dòng dõi nhà quê
Trầu cau từ thuở chưa về làm dâu
Áo sồi nâu, mấn bùn nâu
Trắng trong dải yếm bắc cầu nên duyên

Cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên
Ông đồ hay chữ thường quên việc nhà
Mẹ tôi chẳng tiếng kêu ca
Hai tay đồng áng lợn gà nồi niêu

Chồng con duyên phận phải chiều
Ca dao ru lúa câu Kiều ru con
Gái trai mấy đứa vuông tròn
Chiến tranh mình mẹ ngóng con, thờ chồng

Bây giờ phố chật người đông
Đứa nam đứa bắc nâu sồng mẹ thăm
(Tuổi già đi lại khó khăn
Thương con nhớ cháu đêm nằm chẳng yên)

Tẹ tôi tóc bạc răng đen
Nhớ thương xanh thắm một miền nhà quê

Nguyễn Trọng Tạo



MẸ

Đi từ đồng đất mà xanh
Đằm sâu mát ngọt mà thành ca dao
Một thời nơm, đó, gàu quai…
Một thời cơm gạo, sắn khoai nhọc nhằn

Lời ru mẹ vẫn ngọt lành
Rạ rơm nuôi lớn muôn phần ước ao
Tháng năm qua với ngày sau
Đàn con mẹ đã theo nhau thị thành

Còng lưng tóc bạc thêm phần
Yêu thương đi hết tảo tần sớm hôm
Vui từ dẽ mạ tơ non
Quánh bùn hạt thóc, thảo thơm nghĩa làng

Mẹ ngồi đếm bước thời gian
Buồn vui đắng ngọt đeo mang một đời
Chiều nay nước mắt mẹ rơi
Hạnh phúc ngọt phía chân trời của con…!

Trần Bình

Lời vàng - Sách

1. Sách là ánh sáng soi đường cho văn minh. Rudơven

2. Sách – đó là ải huấn tinh thần của thế hệ này truyền lại cho thế hệ khác, là lời khuyên răn thành khẩn của người già sắp chui vào cỗ áo quan giối giăng lại cho chàng trẻ tuổi mới bước vào đời, là khẩu lệnh của người lính gác đã hết phiên dặn lại cho người đến gác thay mình. Ghécxen

3. Sách vở là ngọn đèn vĩnh cửu của việc tích luỹ khôn ngoan. Cúttiz

4. Cuốn sách tốt là tác phẩm cực kỳ quí giá do trí tuệ cao cả của con người tạo ra. Nó dường như được ướp lại, được giữ gìn một cánh thiêng liêng như kho báu lớn đối với cuộc sống. Mintơn

5. Tác giả viết ra sách, xã hội tiếp nhận hoặc phủ nhận nó. Người sáng tạo ra sách là tác giả, còn kẻ tạo ra số phận của nó là xã hội. Huygô

Sách là những con tàu tư tưởng lênh đênh trên các lớp sóng thời gian và trân trọng chuyên chở thứ hàng quý báu của mình hết thế hệ này sang thế hệ khác. Bêcơn

6. Một cuốn sách như một người bạn thầm nói vào tai bạn. Damrông

7. Cuốn sách tốt là một kho tàng quý giá. G.dácđabi

8. Trường đại học thật sự chính là thư viện. Calilơ

9. Thiếu sách còn khổ hơn thiếu bánh mì. B.cubanép

10. Sách lựa kỹ ta phải coi như bạn, như tri kỷ, như địch thủ. Ta đàm đạo, lý luận, tranh luận với nó. Đọc sách chỉ sinh lợi với điều kiện đó. Điđơrô

Lời vàng - Phụ nữ

1. Chỉ có hai vật đẹp nhất trần gian : người phụ nữ và đoá hoa hồng. Manơbơ

2. Khi trẻ, người ta nhờ phụ nữ để hiểu thế nào là tình yêu. Lúc về già, người ta nhờ tình yêu để hiểu biết thế nào là phụ nữ. Đoócgiơlet

3. Người phụ nữ là tạo vật hoàn hảo nhất của hoá công. Létxing

4. Đàn bà làm cho cách xử thế linh hoạt và gây tình cảm cho sự bặt thiệp. Họ chính là thầy là thầy của nhận thức, là kẻ khích thích sự hy sinh của đàn ông. Lơguvơ

5. Gọi phụ nữ là “phái yếu” là một sự lăng mạ, là bất công của đàn ông đối với đàn bà. Ganđi

6. Lòng thương hại không kiêu căng chỉ thuộc về phụ nữ. Tuốcghêníep

7. Ơ đâu đàn bà được tôn trọng thì ở đó thần thánh hài lòng. Luật manon

8. Đẹp và được yêu, đó chỉ mới là đàn bà. Xấu và biết làm cho được yêu, đó mới là nữ hoàng. J.arơvili

9. Đàn ông tạo pháp luật, đàn bà tạo phong tục. S.đơlépnơ

10. Đàn bà là linh hồn của mọi mưu cơ. Napôlêông

11. Người ta dùng lửa thử vàng, lấy vàng thử đàn bà và dùng đàn bà thử đàn ông. Silon

12. Nơi đàn ông, miệng là cửa vào của tâm hồn. Nơi đàn bà, miệng là cửa ra của trái tim. Biơrét

13. Trong những nước mà đàn ông bạo ngược thì đàn bà giả dối. Bernadin pierơ

14. Tại sao đàn bà đẹp luôn kết hôn với đàn ông không ra gì? Bởi vì đàn ông thông minh không cưới đàn bà đẹp. Mangam

15. Trong oán thù và yêu thương, đàn bà tinh quái hơn đàn ông. Mítxơ

16. Kính trọng phụ nữ là dấu hiệu nhờ đó người ta nhận ra một người đàn ông hiền hậu. J.e.pêcô

17. Đàn bà đức hạnh là vương niệm của chồng, còn đàn bà gây nhục nhã giống như xương bị mục trong thân thể. Sách cựu ước

18. Trên đời này không có bảo vật nào sánh kịp lòng băng tuyết của một người thiếu nữ, trái tim đầy vị tha của một bà mẹ hiền. Pha Rzinggơ

19. Sự kiên trì của phụ nữ xuyên cả hòn đá. Tục ngữ nhật bản

20. Mãnh lực của sắc đẹp không tự nơi đàn bà mà ở nơi sự yếu đuối của những đàn ông ngắm nhìn họ. R.p jonly

21. Người đàn bà tuyệt đẹp khó mà sống an thân : ngọc quý là mồi của trộm cướp. Ruxô

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Hạnh phúc

1. Con người sinh ra là để hưởng hạnh phúc. Pátxcan

2. Khát vọng hạnh phúc là bẩm sinh của con người. Vì vậy, nó là cơ sở của đạo đức. Ang ghen

3. Ba điều hạnh phúc : thân thể khoẻ mạnh, tinh thần tự do, và trái tim trong sạch. Dôóat

4. Tôi đã gặp may trong rủi ro hơn là gặp rủi trong may. Satisơđan

5. Ai hạn chế lòng tham làluôn luôn giàu có rồi. Vonter

6. Cái thường được gọi là hạnh phúc đâu phải là sự thoả mãn những mong muốn. Thật ra mục đích trong cuộc sống mới là điều cốt yếu của phẩm giá và hạnh phúc của con người.

7. Khoái lạc là hạnh phúc của kẻ điên. Hạnh phúc là khoái lạc của người chân chính. Orơvili

8. Misfortunes tell us what fortune is
Ai chưa từng đau khổ không hiểu thế nào là hạnh phúc
Đắng cay mới biết ngọt ngào
Từng cay đắng lại mặn mà hơn xưa. Nguyễn Du

9. Luôn khoái lạc không phải là khoái lạc. Voter

10. Bằng lòng đó là yên phận. A.vinet

Lời vàng - Giáo dục

1. Mục đích của giáo dục là sự hình thành nhân cách. F.Packơ

2. Nghề dạy học là nghề cao quý bậc nhất trong các nghề cao quý của chủ nghĩa xã hội. Nghề dạy học là nghề sáng tạo vì nó đào tạo ra những con người sáng tạo. Phạm Văn Đồng

3. Chính giáo dục làm cho người này khác biệt người kia. Kốckơ

4. Giáo dục sẽ vô hiệu nếu không có gương mẫu. Janê

5. Ví dụ minh hoạ hấp dẫn hơn lời giáo huấn. Giônxơn

6. Học vấn mà không có lương tâm chỉ là sự bại hoại của tâm hồn. Rabơle

7. Cho ai là chính mình được. Dạy ai là chính mình học được. Côlácđô

8. Nếu là ông thầy, tôi không xem những bài giảng của tôi là quan trọng mà cái quan trọng là chỉ cho học sinh cần đọc những sách gì. Phạm Văn Đồng

9. Đảng cần phải biết những ưu điểm và khuyết điểm của mình để dạy dỗ đảng viên, dạy dỗ quần chúng. Sợ phê bình tức là ‘quan liêu hoá”, tức là tự mãn tự túc, tức là mèo khoe dài đuôi. Hồ Chí Minh

10. Ai làm được thì hành động, ai không làm được thì giáo huấn. Bécna Sô

11. Người thầy dạy học sinh mà không truyền cho học sinh một lòng khao khát học tập thì đáng gõ lên những khối sắt lạnh lẽo. Hôraxơ Man

12. Chẳng có gì vô ích và nguy hại hơn những lời khích lệ, ngay cả những lời hay tốt đẹp nhất, nếu những lời đó không biện hộ bằng những gương tốt và xác minh trước mắt học sinh bằng sự thực xung quanh. Biêlinxky

13. Phải đưa địa vị người giáo viên nhân dân đến một mức độ cao mà trong xã hội tư bản, từ trước đến nay người ta không thể nào đạt tới được. Đó là một chân lý không cần phải chứng minh. Để đạt được địa vị đó, chúng ta phải tiến hành có hệ thống, đều đặn, bền bỉ, công tác nâng cao tinh thần của giáo viên và bồi dưỡng cho giáo viên danh hiệu cao cả chân chính : điều quan trọng nhất là phải nâng cao đời sống chất lượng giáo viên. Lênin

14. Đứa trẻ cần sự gương mẫu hơn là phê bình. Jiubớt

15. Người mù dẫn người mù, họ sẽ té xuống hố cả hai. Tân Ước

16. Làm thầy cho người dốt. Thà dắt ngựa cho kẻ khôn. Tục Ngữ Thái

17. Làm đầy tớ thằng khôn hơn làm thầy thằng dại. Tục Ngữ Việt Nam

18. Tinh thần con trẻ không phải là cái chậu để ta đổ đầy nước mà là một cái lò để ta nung cháy. Plutác

19. Trong các nghề cao quý thì nghề dạy học là nghề cao quý nhất. Lê Duẩn

20. Càng tôn trọng con người bao nhiêu, càng yêu nghề bấy nhiêu. Macarencô

21. Vì lợi ích mười năm : trồng cây
Vì lợi ích trăm năm : trồng người. Hồ Chí Minh

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Gia đình

1. Dấu hiệu thứ nhất của hạnh phúc gia đình là tình yêu gia đình. Môngxơloxiê

2. Tinh thần gia đình là gì? Đó là pha trộn tình mến sợ cha, tình âu yếm sợ mẹ, kính trọng cả hai, thán phục nhân cách cả cha lẫn mẹ, bỏ qua các lỗi lầm, ghi nhớ công ơn, thông cảm đau khổ, cảm kích các hy sinh của cha mẹ. Janốt

3. Ơ đâu người ta có thể sung sướng hơn trong lòng gia đình ?. mamơnten

4. Tình yêu gia đình là mầm mống duy nhất của tình yêu quê hương và của cả nhân đức xã hội khác. Punkơ bơdentano

5. Xã hội tốt thì gia đình càng tốt, gia đình tốt thì xã hội mới tốt. Hồ Chí Minh

6. Các gia đình hạnh phúc giống nhau, nhưng bất hạnh mỗi nhà một kiểu. L.tônxtôi

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Ghen tuông

1. Ghen tuông xúc phạm người được yêu và là nguồn gốc những dày vò đau khổ của người đang yêu. Gônđôni

2. Diễn biến của tình yêu không bao giờ trơn tru. Sếchxpia

3. Bản chất của tình yêu là không thể chia sẻ. Angghen

4. Nhường cơm xẻ áo, không ai nhường vợ nhường chồng. Tục ngữ Việt Nam

5. Chồng chung chưa dễ ai chiều cho ai. Nguyễn Du

6. Ghen tuông là sự si mê của kẻ ích kỷ, của kẻ đạo đức kém phát triển. Coi ghen tuông là một thuộc tính gắn chặt với tình yêu là một nhầm lẫn không thể tha thứ được. Biêlinxky

7. Mọi người đang yêu đều mù quáng. H.g bon

8. Đối với người vợ, thà có người chồng không trung thành còn hơn có một người chồng hay ghen. Vì người chồng không trung thành còn giữ được hạnh phúc với vợ, còn người chồng hay ghen luôn luôn biến gia đình thành địa ngục. Đối với người chồng, người vợ càng ghen tuông càng không thể nào sửa đổi được người chồng, trái lại nó còn đầu độc đời sống chung cho đến khi tình yêu tiêu diệt hoàn toàn. Poren

9. Trong ghen tuông, tự ái đóng vai trò quan trọng hơn là tình ái. Larôsơflucôngđơ

10. Ghen tuông là thiếu yêu quý đối với người mình yêu. Bunhin

11. Đàn bà ghét người ghen không được yêu nhưng nổi cáu khi người họ yêu không biết ghen. Lencơlốt

12. Tình yêu của người đang ghen giống như lòng căm thù hơn là giống tình yêu. Môlie

13. Người chưa biết ghen là chưa biết yêu. Xanh augutxtanh

14. Ghen tuông là thiếu tin tưởng vào người khác và cả bản thân mình. Nó chứng tỏ mình thiếu hẳn đi phẩm chất về một mặt nào đó. Ogaren

15. Ghen tuông là biến tướng của tính tư hữu. Laphacgơ

16. Người đang ghen bao giờ cũng nhìn sự vật qua một ống kính. Nó làm cho cái nhỏ thành cái to, người lùn thành người khổng lồ, nỗi ngờ vực thành sự thật. Xécvantex

17. Đối với một kẻ đã cướp vợ anh thì không còn cách trả thù nào thâm thuý hơn là hãy nhường cái con đàn bà bạc tình ấy cho nó luôn. Xasa guytơry

18. Người nào yêu thực sự, người đó không ghen. Thực chất chủ yếu của tình yêu là lòng tin. Tước bỏ lòng tin trong tình yêu tức là tước bỏ nền tảng tạo nên sức mạnh và độ bền vững của tình yêu, là tước bỏ tất cả bộ mặt tươi sáng của nó. A.stan

19. Tình yêu tìm hoa hồng, ghen tuông tìm bụi gai. Tục ngữ grudi

20. Ghen tuông làm đảo lộn và đầu độc tất cả những gì là tốt đẹp trong tình yêu. b.grunô

21. Người yêu nhiều bị trừng trị nhiều. Ngạn ngữ Pháp

22. Một cái hôn hợp pháp không bao giờ bằng một cái hôn vụng trộm. Guyđơ nốatxăng

23. Trên đời này không có nỗi đau khổ nào hèn hạ hơn sự ghen tuông. A.frăngxơ

24. Tình yêu cũng như danh dự, đã một lần mất đi là không bao giờ trở lại. A.ben

25. Tình yêu đòi hỏi chung thuỷ và chung thủy làm cho tình yêu vững bền. Jôn roy

26. Ghen tuông luôn luôn là vấn đề hài kịch, bây giờ và sau này là của bi kịch. Bêcơn

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Con cái

1. Tương lai các con là công trình của các bà mẹ. Napôlêông

2. Đứa con sẽ là phần thưởng hay hình phạt cho cha mẹ tuỳ theo sự giáo dục của mình. Pơtítsêơn

3. Con cái của chúng ta, đó là tuổi già của chúng ta. Một sự giáo dục đúng đắn đó là tuổi già hạnh phúc của chúng ta; một sự giáo dục xấu, đó là nỗi khổ của chúng ta, nước mắt của chúng ta, lỗi lầm của chúng ta đối với người khác trong tương lai. Makarencô

4. Uốn cây từ thuở còn non
Dạy con từ thuở con còn thơ ngây. Tục ngữ Việt Nam

5. Nuôi dưỡng đứa con trai mình không nên người giống như nuôi dưỡng một tên ăn trộm. T.funlơ

6. Sinh đẻ đã khó, nuôi dưỡng còn khó hơn. T.funlơ

7. Trai mà chi, gái mà chi
Con nào có ngãi có nghì là hơn. Tục ngữ Việt Nam

8. Yêu con yêu sau lưng
Giận con giận trước mặt. Tục ngữ Tày Nùng

9. Trái tim của người mẹ luôn hướng về những đứa con. Onđítxơ

10. Có nhiều cách làm hư con : người ta làm hư tinh thần nó bằng khen ngợi nó quá lố, làm hư ý chí nó bằng cái gì cũng chiều, làm hư trái tim nó bằng lo lắng phục vụ nó quá đáng. Puypanlốp

Lời vàng - Cha mẹ

1. Có cha có mẹ thì hơn Không cha không mẹ như đờn đứt dây. Ca Dao Việt Nam

2. Cha tượng trưng cho công bằng chính xác, cho luật pháp mạnh mẽ gắt gao, cho sự đẹp đẽ ngay thẳng anh hùng. Mẹ tượng trưng cho công bằng êm dịu trong những hoàn cảnh giảm nhẻ, co gân công bằng mà trái tim cho phép. Meselốt

3. Nơi ẩn náu vững chắc nhất là lòng người mẹ. Florian

4. Có bà như thêm mẹ. Tục ngữ Nga

5. Tương lai con cái là công việc của người mẹ. Napôlêông

6. Đức tính thứ nhất của con người mẹ là cương quyết và công bằng. E.labơle

7. Cha hà tiện đẻ con hoang phí. Tục ngữ Việt Nam

8. Người mẹ tốt khước từ các lối trưng diện. Plutác

9. Cha mẹ âu yếm con cái không bài trừ kỷ luật mà làm cho nó bớt bộ mặt nghiêm khắc đi. Bensớt

10. Con làm bằng yêu thương của cha và của mẹ. Xuân Quỳnh

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Anh em

1. Anh em như thể tay chân. Tục ngữ Việt Nam


2. Đường không qua lại cỏ gianh mọc
Anh em không đi về thành người dưng. Tục ngữ Tày Nùng

3. Anh em chém nhau bề sống, không chém nhau bề lưỡi. Tục ngữ Việt Nam

4. Anh em cãi nhau cả ngày không mất
Vợ chồng cãi nhau một lúc thành người dưng. Tục ngữ Lào

5. Anh em lên nhà, đừng đập chó
Chú bác lên nhà, đừng đánh con. Tục ngữ Thái

6. Một giọt máu đào hơn ao nước lã. Tục ngữ Việt Nam

7. Lòng bàn tay là da
Mu bàn tay là thịt
Cấu chỗ nào cũng đau. Tục ngữ Thái

8. Phúc đến thì xa cũng hóa gần
Phúc không đến thì gần cũng hóa xa. Tục Ngữ Lào

9. Người dưng có ngãi (nghĩa) ta đãi người dưng
Chị em vô ngãi ta đừng anh em. Tục ngữ Việt Nam

10. Máu chảy ruột mềm
Cắt dây bầu dây bí, ai nỡ cắt dây chị dây em. Tục ngữ Việt Nam

11. Khôn ngoan đá đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau. Ca dao Việt Nam

12. Anh em hiền thâm là hiền
Bởi một đồng tiền nên mất lòng nhau. Ca dao Việt Nam

13. Tứ hải giai huynh đệ. Bốn biển đều là anh em. Khổng Tử

14. Đỡ đần đành cậy vây cánh,
Gửi thác càng tin ruột rà. Nguyễn Bỉnh Khiêm

15. Anh em như tay chân, vợ chồng như áo quần
Ao quần rách lại may mới được, chân tay đứt khôn bề nối lại được. Trang Tử

Biên soạn Thái Doãn Hiểu

Lời vàng - Lạc quan hy vọng

1. Ngày mất mát nhất là ngày người ta không được cười. Sâmpốt

2. Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua, sân trước nở cành mai. Mãn Giác Thiền Sư

3. Sự vật tuần hoàn đà định sẵn
Hết mưa là nắng hửng lên thôi. Hồ Chí Minh

4. Không ít người bị trả giá đắt vì đã quá hy vọng. Đenơlông

5. Ơ đâu có đời sống thì ở đó có hy vọng. Xécvantéx

6. Một tiếng cười bằng mười thang thuốc. Tục ngữ Việt Nam

7. Bi quan là dấu hiệu bất lực : người ta bi quan vì cảm thấy bất lực chinh phục đời sống. Mácbô

8. Tiếng cười là vũ khí của người mạnh. Ubaních

9. Miễn là đừng chết đi thôi
Sống thì có lúc no xôi chán chè. Tục ngữ Việt Nam

10. Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo. Tục ngữ Việt Nam

11. Còn nước còn tát. Tục ngữ Việt Nam

12. Còn trời, còn đất, còn non nước
Có lẽ ta đâu mãi thế này ! Nguyễn Công Trứ

13. Một ngày nọ cái gì cũng sẽ hay, đó là hy vọng. Hôm nay cái gì cũng hay là ảo tưởng. Vonte

14. Trong các đam mê, cái lôi cuốn nhất là hy vọng. Nó chăm sóc, muôi dưỡng ta, xoa dịu các chua cay cho đời sống. Bốtxuôt

15. Hy vọng đánh thức lòng can đảm, còn sự nản chí lại là cái xấu tệ hại nhất. Diăng

16. Có tin tưởng thì lúc ra thực hành mới vững chắc, hăng hái, lúc gặp khó khăn mới kiên quyết hy sinh. Hồ Chí Minh

17. Mỗi người đều có đủ sức mạnh để thực hiện được điều gì mà mình vững tin. Gơtơ

18. Kiên nhẫn là nghệ thuật hy vọng. Vavơnagơ

19. Bình minh cho tương lai
Hoàng hôn cho dĩ vãng. Poranđêlơ

20. Bảy mươi tuổi vẫn còn xuân chán
So với ông Bành vẫn thiếu niên
An khỏe, ngủ ngon, làm việc khỏe
Trần mà như thế kém gì tiên. Hồ Chí Minh

21. Ai tràn trề hy vọng và nguyện vọng, người đó đang sống ở tương lai. Lsêphe

22. Hãy yêu lấy tương lai, hãy tiến tới nó, làm việc cho nó, làm cho nó chóng tới, đem hết sức ra mà làm cho nó trở thành hiện thực. Sêcnusépxky

23. Luôn luôn hy vọng, không bao giờ tuyệt vọng. Đó là phẩm chất của con người có tâm hồn lớn. G.flôbe

24. Người biết nhìn vào tương lai, sẽ không hối hận vì quá khứ. Blốc

25. Đã gọi là hy vọng thì không thể nói đâu là thực, đâu là hư, cũng giống như những con đường trên mặt đất; kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mà thành đường đó thôi. Lỗ tấn

26. Người nào không biết ngày mai mình sẽ làm gì thì người đó là kẻ khốn khổ. Gorky

27. Hy vọng duy nhất của tôi nằm trong tuyệt vọng của tôi. Jăng Rátchnơ

28. Con người phải có lòng tin, hoặc phải tìm thấy lòng tin, nếu không thì cuộc sống sẽ trống rỗng, trống rỗng. Sêkhốp

Biên soạn Thái Doãn Hiểu