CÕI RIÊNG

"Một mảnh tình riêng ta với ta"

Hậu sinh

Đó là một gia đình khá giả và hạnh phúc. Ông Ba lịch lãm, phong độ, dùng điểm tâm tại nhà trước khi đi làm, ăn trưa bằng “cà mèn” cơm vợ bới đem theo và về nhà trước bảy giờ tối để cùng xem tivi với vợ. Bà Ba trông trẻ hơn so với tuổi 40, làm nội trợ kiêm nghề môi giới nhà đất, nấu ăn rất ngon và ủi đồ cho chồng vô cùng tỉ mỉ. Cậu con trai duy nhất tên Hùng, sinh viên năm cuối trường kinh tế, lễ phép đến độ hàng xóm phải ghen tị.

Đời cứ thế mà êm ả trôi cho đến một hôm Hùng hái từ vườn nhà đem vào cho mẹ một trái ổi, lễ phép:

- Mẹ à, ổi nhà mình nhìn đẹp quá, nhưng không ăn được vì bên trong có rất nhiều sâu.

Bà Ba không rời mắt khỏi tivi, phẩy tay:

- Thì cứ để nhìn cho đẹp, con muốn ăn ổi không sâu mẹ sẽ mua ngoài chợ…

Con trai bà Ba tỉnh bơ:

- Con muốn tự tay mình mua, mẹ hãy cho con tiền.

Bà Ba lôi từ túi áo ra mớ tiền lẻ, vứt lên bàn, khẽ thút thít với cảnh chia tay của đôi tình nhân trên phim. Hùng cười nhẹ:

- Ít quá, mẹ à. Con cần… 100 triệu đồng kia! Và con nghĩ mẹ cũng nên nhìn qua mấy con sâu một chút!

Bà Ba từ trợn mắt đến há hốc miệng và cuối cùng là tái mặt khi nghe Hùng nói và nhìn những con sâu, à không, những tấm hình con trai mình vừa nhẹ nhàng để xuống bàn. Đó là những tấm hình chụp lúc bà đang ngả đầu vào vai tình nhân trên ghế đá công viên, lúc tình tứ chở nhau trên đường phố và cả khi âu yếm quàng tay nhau vào nhà nghỉ…

Giọng con trai bà vẫn đều đặn và lễ phép:

- Ba con là một người chồng chung thủy và tốt bụng. Cả hai bên họ hàng ai cũng ngưỡng mộ gia đình hạnh phúc của mình, phải không mẹ? Con nghĩ là Chủ nhật này con sẽ nhận được tiền và mọi việc cũng sẽ lại như trước nay vẫn thế! Bây giờ con phải đến trường để tiếp tục làm con ngoan trò giỏi đây mẹ ạ!

Cần phải có nhiều thời gian lẫn giấy mực để tả tâm trạng của bà Ba lúc này. Tiếc là lúc ấy ông Ba cũng sắp sửa về nhà. Trái ổi đẹp đầy sâu và những tấm hình được dẹp đi nhanh chóng để vợ chồng họ lại có một bữa tối đầm ấm, hạnh phúc.

Nhưng có vẻ như hôm ấy là ngày xấu trời nên cả ông Ba cũng trầm tư. Sau bữa ăn, ông thở dài, ấp úng với vợ:

- Em à, anh cần rút từ tài khoản 100 triệu đồng để Chủ nhật này giúp cho một anh bạn mượn giải quyết việc khẩn cấp.

Bà Ba há miệng ngạc nhiên và bất giác thốt lên:

- Cái gì? Chủ nhật? Một trăm triệu? Thằng Hùng? Vậy là ổi của ông cũng bị… sâu à?

Đến lượt ông Ba tròn mắt. Họ ngồi lặng im thật lâu…

Chủ nhật ấy, Hùng thoáng ngạc nhiên khi được ba mẹ cùng gọi vào phòng khách. Ba Hùng lên tiếng trước:

- Con à, ba và mẹ có lỗi với con. Ba mẹ đã nói chuyện thẳng thắn với nhau và đã tha thứ cho nhau…

Mẹ Hùng thở dài:

- Ba mẹ sẽ không tiếp tục phạm lỗi lầm nữa. Nhưng mẹ nghĩ con thật quá đang khi tống tiền chính cha mẹ của mình!

Ba Hùng tiếp lời:

- Và con sẽ không được nhận cắc bạc nào từ chuyện này cả, con à.

Hùng nhìn hai người thật lâu rồi chép miệng;

- Thôi được, vậy con chỉ xin ba mẹ mười triệu để trả tiền cho thám tử tư.

Hai vợ chồng ông Ba nhìn nhau một lúc rồi cùng gật đầu. Nhận xấp tiền từ tay mẹ xong, Hùng thở dài:

- Con cứ tưởng kiếm được… 400 triệu từ vụ này, bây giờ chỉ được một nửa. Thôi thì tiền của ba mẹ rồi cũng là tiền của con. Không nhận bây giờ thì… vài chục năm sau nhận cũng được…

Ông bà Ba nhìn nhau, đồng thanh:

- Một nửa?

Nhà kinh tế học tương lai, con trai một của họ gật đầu:

- Vâng, thì vụ này có đến… bốn người tham gia kia mà. Bà ấy của ba và ông ấy của mẹ đã trả tiền cho con để đổi lấy hạnh phúc gia đình họ rồi đó!

Sau ngày Chủ nhật ấy, đời lại êm ả trôi…

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét